id
stringlengths
1
8
revid
stringlengths
1
8
url
stringlengths
37
44
title
stringlengths
1
250
text
stringlengths
1
259k
19846583
71073116
https://vi.wikipedia.org/wiki?curid=19846583
Barbenheimer
Barbenheimer ( ) là một hiện tượng văn hóa xoay quanh sự phát hành đồng thời của hai bộ phim điện ảnh vào tháng 7 năm 2023: "Barbie" của Warner Bros. Pictures và "Oppenheimer" của Universal Pictures. Tên gọi thuật ngữ này được kết hợp giữa tên của hai bộ phim. Chính sự đối lập mạnh mẽ về mặt thể loại và nội dung giữa "Barbie" (thuộc thể loại hài kỳ ảo nói về cô búp bê thời trang Barbie do Greta Gerwig đạo diễn) với "Oppenheimer" (thuộc tuýp phim tiểu sử kịch tính có tính chất sử thi của đạo diễn Christopher Nolan kể về nhà vật lý lý thuyết kiêm giám đốc khoa học của Dự án Manhattan tên J. Robert Oppenheimer) đã làm nảy sinh những phản ứng khôi hài từ phía cộng đồng mạng, trong đó có meme, sản phẩm ăn theo và đồ lưu niệm. "Polygon" cho rằng hai bộ phim là "hai thái cực đối lập", còn "Variety" thì gọi hiện tượng này là "sự kiện điện ảnh của năm". Hai bộ phim được phát hành cùng lúc vào ngày 21 tháng 7 năm 2023 tại Hoa Kỳ và một số quốc gia khác. Khi ngày phát hành đến gần, khán giả đã bàn tán hai bộ phim rằng: tập trung vào việc nên xem cả hai liền nhau hoặc nên xem phim nào trước, thay vì dấy lên sự ganh đua. Các diễn viên thủ vai trong cả hai bộ phim đã khuyến khích khán giả xem hai bộ phim vào cùng một ngày. Nhiều người nổi tiếng khác cũng đã làm tương tự, trong đó có Tom Cruise. Anh đã mua vé xem cả hai bộ phim, khi đó bộ phim mới nhất "" của anh vẫn đang được chiếu ở các rạp. Mặc dù hiện tượng này bắt nguồn từ những lời trêu đùa về sự khác biệt giữa hai bộ phim nhưng các nhà bình luận vẫn có thể chỉ ra một số điểm tương đồng: cả hai bộ phim đều được giới phân tích đánh giá là đi vào khám phá chủ nghĩa hiện sinh và ý nghĩa về mặt lý thuyết của thế Nhân sinh, đều là sản phẩm của các đạo diễn và biên kịch từng được đề cử giải Oscar, đều có một dàn diễn viên chính lớn, và đều được sản xuất bởi một công ty thuộc về một cặp vợ chồng. Cả "Barbie" và "Oppenheimer" đều được các nhà phê bình đánh giá rất cao và đạt doanh thu cao ngoài kỳ vọng. Việc hai bộ phim cùng phát hành vào cuối tuần đã khiến dịp đó trở thành ngày có doanh thu phòng vé cao thứ tư từ trước đến nay tại Mỹ. Cả hai đều lọt vào danh sách những bộ phim có doanh thu cao nhất năm 2023. Hiện tượng này còn kéo dài đến mùa giải thưởng điện ảnh của năm 2023, khi cả hai đều nằm trong số những bộ phim nhận được nhiều đề cử nhất. Lịch sử. Tranh chấp về ngày phát hành. Tháng 12 năm 2020, sau khi giải thích lý do ảnh hưởng của đại dịch COVID-19 đối với ngành công nghiệp điện ảnh, WarnerMedia, lúc bấy giờ là công ty mẹ của Warner Bros. Pictures, công bố là sẽ phát hành tất cả 17 bộ phim năm 2021 của mình trên dịch vụ phát trực tuyến HBO Max. Trong cùng tháng, đạo diễn Christopher Nolan, người đã phát hành tất cả các bộ phim của mình kể từ "Insomnia" (2002) thông qua Warner Bros, đã chỉ trích nặng nề quyết định này. Trong một lời phát ngôn với tờ "The Hollywood Reporter", Nolan cho biết, "Nhiều người trong số những nhà làm phim lớn nhất và những ngôi sao quan trọng nhất của ngành công nghiệp điện ảnh đi ngủ ngày hôm trước với suy nghĩ rằng họ đang làm việc cho hãng phim tốt nhất, để rồi thức dậy và phát hiện ra rằng mình đang làm việc cho dịch vụ truyền phát tồi tệ nhất." Đạo diễn cũng nói rằng Warner Bros. "thậm chí còn không hiểu được mình đang đánh mất những gì", và rằng "đây là một quyết định phi lý về mặt kinh tế". Cuối cùng, Warner Bros. đã hủy bỏ kế hoạch chỉ chiếu các bộ phim của hãng trên nền tảng trực tuyến vào tháng 3 năm 2021. Mặc dù vậy, sau khi Warner Bros. công bố kế hoạch ban đầu, Nolan đã gặp gỡ với một số hãng phim đối thủ và thông báo vào tháng 9 năm 2021 rằng bộ phim tiếp theo của mình, "Oppenheimer", sẽ được Universal Pictures phân phối thay vì Warner. Để chấp nhận hợp tác với Universal, đạo diễn đã đưa ra các điều kiện: kinh phí sản xuất 100 triệu đô-la Mỹ, kinh phí marketing tương đương, quyền quyết định về mặt sáng tạo, 20% doanh thu phòng vé, rằng hãng sẽ không phát hành bất cứ bộ phim nào khác trong vòng ba tuần trước và sau khi phim được phát hành, cũng như không phát hành bộ phim trên nền tảng trực tuyến trong vòng 100 ngày kể từ khi phim khởi chiếu tại rạp. Đến tháng 10, Universal công bố rằng "Oppenheimer" sẽ được phát hành vào ngày 21 tháng 7 năm 2023. Ban đầu, Warner Bros. lên lịch phát hành bộ phim hài dựa trên Looney Tunes "Coyote vs. Acme" vào cùng ngày 21 tháng 7 với "Oppenheimer". Tuy nhiên, đến tháng 4 năm 2022, hàng phim công bố rằng thay vào đó, bộ phim "Barbie" sẽ được phát hành vào ngày này, và vì thế sẽ cạnh tranh trực tiếp với bộ phim của Nolan. Sự bất hòa giữa Nolan và Warner được cho là lý do chính dẫn đến quyết định này. "Insider" phỏng đoán rằng quyết định phát hành "Barbie", một bộ phim đã được phát triển từ lâu, cùng lúc với "Oppenheimer" có thể là đòn trả đũa của Warner với Nolan vì đã chấm dứt mối quan hệ hợp tác với hãng. Ngày phát hành giữa tháng 7 có một ý nghĩa nhất định. Kể từ "Kỵ sĩ bóng đêm", các bộ phim của Nolan đều được phát hành vào giữa tháng 7, chỉ trừ "Hố đen tử thần" (được phát hành vào đầu tháng 11 năm 2014, nhưng việc phân phối bộ phim tại Mỹ và Canada được Paramount Pictures tiến hành, còn Warner Bros. chỉ phân phối trên thị trường quốc tế) và "Tenet" (ngày phát hành ban đầu là 17 tháng 7 năm 2020 nhưng bị hoãn chiếu do đại dịch COVID-19). Hai nhà lãnh đạo vừa được bổ nhiệm của Warner Bros., Michael De Luca và Pamela Abdy, sau đó tuyên bố họ muốn hòa giải với Nolan; các chuyên gia về doanh thu phòng vé đã đặt câu hỏi về lý do vì sao Warner không chịu thay đổi ngày phát hành của "Barbie" nếu họ muốn hàn gắn mối quan hệ của mình với Nolan. Theo lời Margot Robbie, nhà sản xuất "Oppenheimer" Charles Roven đã gọi điện thoại cho cô và đề xuất việc thay đổi ngày phát hành của "Barbie", nhưng cô không đồng ý. Được biết, Nolan đã khó chịu với quyết định phát hành "Barbie" vào cùng ngày với "Oppenheimer" của Warner Bros. Tuy vậy, lúc được một phóng viên của "Insider" hỏi rằng việc ông chấm dứt hợp tác với Warner có phải là lý do đằng sau ngày phát hành của "Barbie" không, Nolan đã cười và cho biết mình "sẽ không trả lời câu hỏi đó", đồng thời nói thêm rằng các rạp chiếu phim đang là "một thị trường đông đúc với rất nhiều bộ phim khác nhau ..., và những người quan tâm đến điện ảnh rất vui mừng về điều đó". Khi được hỏi về việc hai bộ phim có cùng ngày phát hành, Nolan trả lời một phóng viên của "IGN" rằng "thị trường đã trở nên đông đúc và đó là một điều tuyệt vời". Phản ứng của công chúng. Từ "Barbenheimer" được sử dụng lần đầu tiên trong một bài đăng trên Twitter vào ngày 15 tháng 4 năm 2022 của Matt Neglia, tổng biên tập của trang web giải trí "Next Best Picture". Bài đăng có nội dung chế nhạo việc dường như cả hai bộ phim đều đang công bố các diễn viên có mặt trong phim một cách không ngừng nghỉ. Neglia sau đó cho biết anh không nhớ là đã từng viết bài đăng này. Đến năm 2023, thuật ngữ này trở nên phổ biến khi những người sử dụng mạng Internet bắt đầu chú ý đến sự đối lập giữ hai bộ phim và đăng tải các meme liên quan lên Twitter. Nhiều người hâm mộ thiết kế và lan truyền trên mạng các áp phích chung cho Barbenheimer. Những người chuyên thiết kế áo trên Etsy bắt đầu sản xuất các mặt hàng dựa trên hiện tượng này. Ban đầu, những chiếc áo như vậy sử dụng trực tiếp logo của hai bộ phim đặt cạnh nhau, rồi sau đó chuyển sang sử dụng một logo "Barbenheimer" được lấy cảm hứng từ "Barbie". Một số bài đăng trên Twitter so sánh hai bộ phim với hai ngôi nhà, một màu đen một màu hồng, nằm ngay cạnh nhau ở Pacific Palisades, Los Angeles. Hai người biên tập video ở Dallas đã kiếm được từ việc bán áo có thiết kế Barbenheimer. Các thương hiệu cũng đăng tải nội dung về hiện tượng; một cửa hàng Barnes & Noble ở Olympia, Washington, đã đăng một meme "Starter Pack" về Barbenheimer lên TikTok và nhận được 30.000 lượt thích. Barbara Oppenheimer, một giáo sư đã về hưu của trường Đại học Boston và em dâu họ đời thứ ba của J. Robert Oppenheimer, đã khen ngợi cả hai bộ phim. Tiếp thị. Hai bộ phim có chiến thuật tiếp thị rất khác nhau. Chiến dịch marketing của "Barbie", được ước tính là tiêu tốn 150 triệu đô-la Mỹ (so với 100 triệu đô-la Mỹ của "Oppenheimer"), hợp tác với nhiều bên và cho ra mắt hàng loạt sản phẩm ăn theo. "Oppenheimer" ít được tiếp thị rầm rộ hơn và chỉ đơn giản thu hút sự quan tâm thông qua một đoạn trailer và một đồng hồ đếm ngược trực tuyến đến ngày kỷ niệm 78 năm vụ nổ hạt nhân đầu tiên. "Barbie" được công chiếu vào ngày 12 tháng 7 năm 2023 tại London, và "Oppenheimer" cũng được công chiếu ở đây sau đó một ngày. Ngày 14 tháng 7, SAG-AFTRA, một công đoàn thuộc ngành công nghiệp điện ảnh, truyền hình và lồng tiếng của Mỹ, tuyên bố tiến hành một cuộc đình công, đồng nghĩa với việc tất cả những hoạt động quảng bá có sự tham gia của các thành viên của công đoàn đều phải chấm dứt. Diễn viên chính của "Barbie" Margot Robbie thể hiện sự ủng hộ với cuộc đình công khi được phỏng vấn bởi một phóng viên của Sky News trong buổi công chiếu của bộ phim ở London. Mặc dù "Oppenheimer" được công chiếu sớm một tiếng so với dự kiến nhưng dàn diễn viên của bộ phim đã rời đi giữa buổi công chiếu để hưởng ứng cuộc đình công. Chủ tịch SAG-AFTRA Fran Drescher sau đó cáo buộc các hãng phim lớn là đã "đánh lừa" công đoàn chấp nhận kéo dài thời gian đàm phán thêm 12 ngày để có thể tiếp tục các hoạt động quảng bá cho các bộ phim mùa hè, bao gồm "Barbie" và "Oppenheimer". Đón nhận. Phân tích. "The Economist" bình luận rằng "hai bộ phim thể hiện rõ nét sự thất thường của ngành công nghiệp điện ảnh hiện đại". Trong đó, "Barbie" là một bộ phim dựa trên IP được dự báo sẽ đạt doanh thu cao gấp đôi (trong dịp cuối tuần đầu tiên) một bộ phim độc lập như "Oppenheimer". Tờ báo cũng kết luận rằng, trong bối cảnh sự lo ngại về chiến tranh hạt nhân ngày càng tăng trước cuộc xâm lược Ukraina của Nga cũng như việc phát triển vũ khí hạt nhân của Trung Quốc và Triều Tiên, khán giả sẽ không háo hức xem một bộ phim chính kịch mang tính hiện thực như "Oppenheimer" bằng một bộ phim hài mang tính thoát ly như "Barbie", vốn nhắc lại một số trường hợp tương tự trong lịch sử điện ảnh Mỹ. Nhà phân tích truyền thông Paul Dergarabedian của Comscore nhận xét rằng Barbenheimer là một hiện tượng chưa từng có. Thông thường, hai bộ phim lớn nếu được phát hành cùng lúc sẽ "đè bẹp" lẫn nhau, nhưng trong trường hợp của Barbenheimer thì lại "bổ sung cho nhau". Nhà phân tích cho rằng hiện tượng này sẽ thu hút nhiều đối tượng người xem khác nhau. Các khán giả người lớn sẽ biết được về "Oppenheimer" qua các bài đánh giá và việc nghe đài phát thanh, còn "Barbie" thì sẽ thu hút một lượng lớn người xem tại rạp trong dịp cuối tuần đầu tiên nhờ hiệu ứng 'sợ bỏ lỡ' khổng lồ mà bộ phim tạo ra. Alex Billington viết cho "FirstShowing" đã so sánh tính triết học của "Barbie" và "Oppenheimer", từ đó chỉ ra những tư tưởng được thể hiện trong cả hai bộ phim như chủ nghĩa hiện sinh, Marcel Proust, và cách hai nhân vật chính tìm ra sự thật giống như trong câu chuyện cái hang của Plato. Slavoj Žižek viết cho tờ "The New Statesman" đã nêu quan điểm rằng nhân vật chính của cả hai bộ phim đều nỗ lực thoát khỏi thế giới trong tưởng tượng để tìm đến một hiện thực sâu xa hơn, chỉ để phát hiện ra rằng thực chất hiện thực được hình thành trong mối quan hệ tương quan với thế giới tưởng tượng. Mặc dù hiện tượng này bắt nguồn từ những lời trêu đùa về sự khác biệt giữa hai bộ phim, song một số tác giả đã chỉ ra những điểm tương đồng giữa hai bộ phim, bao gồm: "Nolan và Gerwig đều là những đạo diễn từng được đề cử giải Oscar, cả hai bộ phim đều có một dàn diễn viên chính rất lớn bao gồm nhiều ngôi sao, và đều được sản xuất bởi một công ty thuộc về một đôi vợ chồng". Cây bút Darren Mooney bên "The Escapist" cũng nhận thấy những điểm tương đồng giữa hai bộ phim, và chỉ ra rằng cả hai đều "nói về mối quan hệ giữa trí tưởng tượng và thế giới thực, cũng như về những điều sẽ xảy ra khi các ý tưởng bắt đầu được hiện thực hóa ngoài đời thực. Trong cả hai trường hợp, các hệ quả đều rất đáng sợ về bản chất, cho dù mỗi bộ phim lại đi đến một kết luận hoàn toàn khác nhau." Sonia Rao của tờ "The Washington Post" nhận thấy cả hai bộ phim đều có một ý tưởng chung: "sự dễ tha hóa của con người". Cũng trên tờ "The Washington Post", Tyler Austin Harper viết rằng cả hai bộ phim đều đi vào khám phá ý nghĩa về mặt lý thuyết của thế Nhân sinh, thế địa chất được định hình bởi tác động của con người: "Mặc dù trông có vẻ khác nhau, cả "Barbie" và "Oppenheimer" đều kể những câu chuyện về các tư tưởng chủ chốt của thế kỷ 20: chủ nghĩa quân phiệt leo thang và sự tiêu dùng không kiểm soát, những tư tưởng mà sức ảnh hưởng của chúng sẽ tiếp tục tồn tại sau khi loài người biến mất dưới dạng những tàn tích nhựa và plutoni mà chúng ta để lại trên khắp hành tinh mong manh của mình." Jake Coyle của Associated Press đã phân tích doanh thu phòng vé của "Barbie" và "Oppenheimer", từ đó rút ra được rằng: sự thành công của hai bộ phim cho thấy khán giả đang mong muốn thưởng thức những bộ phim mới mẻ hơn, sau những bộ phim "bom tấn" hóa "bom xịt" như "Flash" và "Indiana Jones và vòng quay định mệnh" đã thất bại tại phòng vé. Cây viết Eric Kohn cho IndieWire cũng thể hiện quan điểm tương tự, "khán giả muốn xem những điều mới mẻ và sáng tạo, chứ không phải là hết phần tiếp theo này đến phần tiếp theo khác", từ đó đề xuất rằng các hãng phim nên bồi dưỡng những đạo diễn trẻ triển vọng tại các liên hoan phim. Kohn cũng khuyến nghị rằng thay vì cố gắng lặp lại thành công của Barbenheimer, các hãng phim nên phân tích xem vì sao thành công đó không thể nào lặp lại. Nhà báo Larissa Kuhnert của tờ báo Đức "Neues Deutschland" cho rằng thành công của Barbenheimer là nhờ astroturfing. Nhà báo Thomas Koch của tạp chí Đức "Wirtschaftswoche" thì cho rằng sự thành công này hoàn toàn nằm trong kế hoạch của Mattel Marketing.
19846585
458684
https://vi.wikipedia.org/wiki?curid=19846585
Western Hunter-Gatherer
Trong cổ di truyền học, Western Hunter-Gatherer (WHG), West European Hunter-Gatherer, Western European Hunter-Gatherer, cụm Villabruna, hay cụm Oberkassel () là các thuật ngữ được dùng để chỉ một thành phẩn tổ tiên đặc trưng của người châu Âu hiện nay, đại diện cho hậu duệ của một quần thể săn bắt-hái lượm thời đại đồ đá giữa từng phân bố khắp Tây, Nam và Trung Âu, trải dài từ Quần đảo Anh ở phía tây cho tới bồn địa Pannonia ở phía đông, theo sau sự triệt thoái của các tấm băng thời kỳ Cực đại băng hà cuối cùng. Bên cạnh Scandinavian Hunter-Gatherer (SHG) và Eastern Hunter-Gatherer (EHG), WHG cấu thành một trong ba nhóm di truyền chính thời kỳ hậu băng hà của châu Âu vào đầu thế Toàn Tân. Ranh giới cách ly WHG và EHG chạy dọc từ hạ lưu sông Danube, lên bắc men theo các khu rừng tây ngạn Dnieper cho tới bờ tây của biển Baltic.
19846590
845147
https://vi.wikipedia.org/wiki?curid=19846590
Scandinavian Hunter-Gatherer
Trong cổ di truyền học, thuật ngữ Scandinavian Hunter-Gatherer (SHG) được dùng để chỉ một thành phần tổ tiên đặc trưng cho hậu duệ của các nhóm người săn bắt-hái lượm thời đại đồ đá giữa của Scandinavia. Các nghiên cứu di truyền chỉ ra rằng, SHG là sự trộn lẫn của cụm Western Hunter-Gatherer (WHG), vốn di cư tới Scandinavia từ phía nam trong thế Toàn tân, và cụm Eastern Hunter-Gatherer (EHG), vốn di cư tới Scandinavia từ phía bắc dọc bờ Na Uy. Trong thời đại đồ đá mới, SHG tiếp tục lai tạp với cụm Early European Farmer (EEF) và cụm Western Steppe Herder (WSH). Sự liên tục di truyền đã được tìm thấy giữa cụm SHG và các thành viên của Văn hóa Pitted Ware (PWC), và ở một mức độ nhỏ hơn, giữa SHG và người châu Âu phía bắc hiện đại. Mặt khác, người Sámi đã được chứng minh là không có quan hệ gì với PWC. Nghiên cứu. Cụm Scandinavian Hunter-Gatherer (SHG) được Lazaridis và đồng nghiệp (2014) xác định là một thành phần tổ tiên đặc trưng. Nhiều di cốt được khai quật ở Motala, Thụy Điển, cùng một nhóm các di cốt 5.000 tuổi của người săn bắt hái lượm thuộc Văn hóa Pitted Ware (PWC), đều được định danh là SHG. Nghiên cứu chỉ ra rằng, một cá nhân SHG từ Motala (định danh 'Motala12') mang 81% thành phần Western Hunter-Gatherer (WHG) và 19% thành phần Ancient North Eurasian (ANE).
19846613
912316
https://vi.wikipedia.org/wiki?curid=19846613
Trận Popasna
Trận Popasna là một cuộc giao tranh quân sự trong chiến dịch miền Đông Ukraina như một phần của chiến dịch Donbas, trận chiến này bắt đầu vào ngày 3 tháng 3 năm 2022 và kết thúc vào ngày 7 tháng 5 năm 2022. Trận chiến Popasna hiện đã kết thúc với thắng lợi của phía Nga và phía Nga đã bắt được những tù nhân Ukraina ở Popasna. Popasna là một trung tâm khu vực quan trọng với nhiều nút giao thông đường bộ quan trọng đối với Lực lượng ly khai trong chiến tranh ở Donbas và cuộc tiến công của Nga trong chiến dịch Đông Ukraina như một phần của chiến dịch Nga xâm lược Ukraina. Các trận chiến kéo dài đã diễn ra trong suốt những năm xảy ra xung đột ở Donbas, với các cuộc đụng độ giữa lực lượng Ukraina và phe ly khai diễn ra thường xuyên hàng năm, trước cả cuộc tấn công toàn diện của Nga vào đầu năm 2022, các lực lượng Ukraina đã chiếm giữ một số khu định cư xung quanh khu vực tập trung này, bao gồm chính thành phố và các làng Troitske và Novooleksandrivka và các thị trấn như Hirske, Novotoshkivske và Zolote. Diễn biến. Các cuộc đụng độ nhằm giành thành phố kiên cố này bắt đầu vào khoảng ngày 3 tháng 3 năm 2022. Theo phân chia khu vực, quân đội của Cộng hòa Nhân dân Luhansk (LPR) và Lực lượng Vũ trang Nga đã tiến công và chiếm được Kreminna xa hơn về phía bắc vào ngày 18 tháng 4 năm 2022. Sau đó, họ bắt đầu tiến về phía Popasna trên trục phía nam và Rubizhne dọc theo trục phía nam. Vào giữa tháng 4 năm 2022, quân đội Nga và LPR đã tiến hành các cuộc tấn công bằng pháo và không kích vào các vị trí của Ukraine ở khu vực Popasna. Khi các cuộc đụng độ và pháo kích tiếp tục diễn ra, thường dân sống ở khu vực tiền tuyến phải chạy xuống các tầng hầm để trú ẩn. Tuy nhiên, đến ngày 18 tháng 4 năm, theo Viện Nghiên cứu Chiến tranh của Anh, quân đội Nga đạt được rất ít tiến bộ trên thực địa. Theo các nguồn tin thân Nga, lực lượng Nga-LPR đã tiến hành thêm nhiều đợt pháo kích và tên lửa trong khu vực vào ngày 20 tháng 4 sau các cuộc phản công vào ban đêm của Ukraina. Cùng ngày, thủ lĩnh Chechnya Ramzan Kadyrov tuyên bố Hennadii Shcherbak một "người theo chủ nghĩa dân tộc Ukraina cộng tác với các giảng viên NATO" đã bị giết ở Popasna. Vào ngày 21 tháng 4 năm 2022, Lữ đoàn cơ giới 24 của Ukraine, một trong những đơn vị chính bảo vệ khu vực này, tuyên bố đã xóa xổ một đơn vị 25 người lính đánh thuê nước ngoài thân Nga ngay trong đêm khi đụng độ diễn ra trong và xung quanh Popasna. Ông Oleksiy Danilov, người đứng đầu Hội đồng An ninh Quốc gia của Ukraine, cho biết Libya và Syria cung cấp tài liệu nhận dạng được cho là đã được thu hồi từ thi thể của các nạn nhân đơn vị này. Lữ đoàn cơ giới số 24 cho biết họ đã đẩy lùi thành công cuộc tấn công của họ và cho rằng các chiến binh là chiến binh nước ngoài của công ty quân sự tư nhân tập đoàn Wagner và công dân Nga gốc nông thôn. Ông Danilov cho biết Popasna vẫn nằm dưới sự kiểm soát hoàn toàn của Ukraina, tuy nhiên Chủ tịch Chính quyền khu vực Luhansk, Serhiy Haidai, cho biết giao tranh ác liệt vẫn tiếp tục diễn ra trong thành phố. Vào ngày 22 tháng 4 năm 2022, ông Serhiy Haidai tuyên bố rằng quân đội Nga đã thất bại ở Popasna và Rubizhne, đồng thời, ông Haidai cho biết quân đội Nga và LPR kiểm soát 80% lãnh thổ Luhansk. Tuy nhiên, hai tuần sau, vào ngày 7 tháng 5 năm 2022, thành phố được cho là đã bị lực lượng đánh thuê Nga của Tập đoàn Wagner chiếm giữ. Thành phố này đã bị tàn phá dữ dội từ cuộc giao tranh và Lực lượng Chechen Kadyrovites bị nghi ngờ đã tham gia vào giai đoạn cuối của trận chiến. Ông Haidai xác nhận quân Ukraina đã rút lui an toàn. Vào ngày 7 tháng 5 năm 2022, ông Haidai ban đầu nói trên kênh Telegram của mình rằng người Nga chỉ kiểm soát một nửa thành phố nhưng sau đó thừa nhận lực lượng Ukraina đã rút lui an toàn khỏi Popasna. Đánh giá của phương Tây cho rằng Popasna hoàn toàn nằm dưới sự kiểm soát của Nga. Theo kênh Telegram thân Nga RIA FAN thì các lực lượng Nga và LPR bắt đầu thành lập một chính phủ mới do Nga hậu thuẫn trong thành phố và tiếp tục tiến về phía tây như một phần của cuộc tấn công lớn hơn là trận Bakhmut khốc liệt.
19846619
872953
https://vi.wikipedia.org/wiki?curid=19846619
Động đất Lombok 2019
Động đất Lombok 2019 () là trận động đất xảy ra vào lúc 15:07:25 (WITA), ngày 17 tháng 3 năm 2019. Trận động đất có cường độ 5.6 richter, tâm chấn độ sâu khoảng 10 km. Hậu quả trận động đất đã làm 6 người chết, 182 người bị thương.
19846627
872953
https://vi.wikipedia.org/wiki?curid=19846627
Động đất Batanes 2019
Động đất Batanes 2019 là trận động đất xảy ra vào lúc 7:38 (), ngày 27 tháng 7 năm 2019. Trận động đất có cường độ 6.0 richter, tâm chấn độ sâu khoảng 43 km. Không có cảnh báo sóng thần sau trận động đất. Hậu quả trận động đất đã làm 9 người chết, 60 người bị thương, ước tính thiệt hại lên đến 292 triệu Peso Philippines.
19846629
142827
https://vi.wikipedia.org/wiki?curid=19846629
Nga huy động quân năm 2022
Nga huy động quân năm 2022 ("2022 Russian mobilization") là việc quân đội Nga huy động một lực lượng lớn quân đội dự bị động viên để tung vào chiến trường Ukraina khi cuộc chiến kéo dài trên một mặt trận rộng lớn làm kéo căng và dàn mỏng lực lượng quân sự của Nga nên phải huy động quân số để bù đắp, đợt động viên một phần này diễn ra từ 21 tháng 9 năm 2022 cho đến nay và phải vội vã thực hiện cuối năm 2022, sau khi các cuộc phản công của Ukraina tại các tỉnh do Nga chiếm đóng với thắng lợi vang dội của Ukraina tại Kharkov và Kherson. Chính quyền Nga phải vội vã kích hoạt Điều khoản số 7 quy định chi tiết số lượng người chính xác được huy động là bí mật. Vào ngày 21 tháng 9 năm 2022, bảy tháng sau Nga xâm lược Ukraina, Nga đã tuyên bố huy động một phần quân dự bị. Quyết định được đưa ra một ngày sau khi công bố sự sáp nhập của Nga của Cộng hòa Nhân dân Donetsk (DPR), Cộng hòa Nhân dân Luhansk (LPR), Kherson và Zaporizhzhia. Bộ trưởng Quốc phòng Sergei Shoigu thông báo rằng Nga có "dự trữ huy động khổng lồ" và lên kế hoạch huy động 300.000 tân binh ném vào cuộc chiến. Tuy nhiên, chi tiết chính xác về kế hoạch huy động hiện vẫn chưa rõ ràng vì số người chính xác được huy động vẫn chưa được xác định. Vào ngày 28 tháng 10, Bộ trưởng Quốc phòng Shoigu báo cáo với Tổng thống Nga Vladimir Putin rằng việc huy động đã hoàn tất, sau đó Putin ra thông báo về việc hoàn thành đợt huy động. Tuy nhiên, người ta suy đoán rằng việc huy động sẽ chỉ kết thúc sau khi Putin ký sắc lệnh liên quan, và việc huy động bí mật đó vẫn sẽ diễn ra. Người phát ngôn của Điện Kremlin ông Dmitry Peskov đã bác bỏ tuyên bố này, nhưng tính đến cuối tháng 12 năm 2022, nhiều nhà phân tích quân sự và cơ quan truyền thông vẫn khẳng định rằng việc huy động bắt lính vẫn tiếp tục diễn ra ở Nga. Theo "The Moscow Times," chính quyền Nga đã nhiều lần bác bỏ khả năng huy động ít nhất là 15 lần trước khi công bố huy động một phần trong lần này. Sự thiệt hại. Việc huy động là do tổn thất nặng nề của Nga trong giai đoạn đầu cuộc chiến khi các đơn vị chuyên nghiệp thuộc quân đội chính quy, các nhóm tác chiến cấp tiểu đoàn (BTG) đã bị tiêu diệt, đánh quỵ hoặc đánh thiệt hại nặng đến mức không thể hồi phục do sai lầm chiến thuật của Nga trong cuộc chiến đầy vội vã. Vào tháng 9 năm 2022, Bộ trưởng Quốc phòng Nga Shoigu thông báo rằng quân đội Nga có tới 5.937 binh sĩ thiệt mạng trong chiến tranh và 90% số người bị thương đã trở lại chiến trường. Tuyên bố của Shoigu bị nhiều người cho là sai lệch, che dấu thiệt hại vì theo BBC thì tính đến ngày 16 tháng 9 năm 2022, lực lượng Nga đã có ít nhất 6.476 người thiệt mạng được xác nhận danh tính. Thậm chí con số này được xác nhận là thấp hơn nhiều so với thực tế, khi danh sách tổn thất nhân mạng do BBC cung cấp có thể ít hơn ít nhất 40–60% so với số quân nhân thực tế được chôn cất tại Nga, chưa kể những binh sĩ có thi thể bị bỏ lại Ukraina hoặc được cố tình xác định là đã "mất tích trong chiến đấu". BBC đã thu thập dữ liệu về cái chết của hơn một nghìn chuyên gia quân sự ưu tú, bao gồm hơn 70 phi công quân sự, hơn 370 lính thủy đánh bộ Nga, hàng trăm lính dù Nga (VDV) và hơn 200 binh sĩ lực lượng đặc biệt GRU, trong đó cứ bốn người thì có một sĩ quan. Ngày 21 tháng 9 năm 2022, Bộ Tổng tham mưu Ukraina đưa ra con số tổn thất của lực lượng Nga là 55.100 nhân mạng. Vào ngày 12 tháng 10 năm 2022, Dự án truyền thông độc lập iStories của Nga đã trích dẫn các nguồn tin thân cận với Điện Kremlin đưa tin rằng đã có hơn 90.000 binh sĩ Nga đã thiệt mạng, bị thương nặng hoặc mất tích ở Ukraina. Tính đến ngày 14 tháng 12 năm 2023, BBC tiếng Nga và Mediazona đã xác nhận rằng có tổng cộng 4.787 người Nga được huy động đã thiệt mạng, trong đó 54 người chết ở Nga do nhiều vụ tai nạn khác nhau. Với 4.787 nhân viên được huy động đã được xác nhận thiệt mạng, số người tử vong được huy động chiếm 12,1% tổng số nhân viên Nga được xác định đã được BBC News Russian và Mediazona xác nhận thiệt mạng. Những người lính mới được huy động từ Samara Oblast nằm trong số những người thiệt mạng tại Ukraina khi mở tiệc liên hoan ăn chơi nhưng bị địch quân tấn công khu quân sự Makiivka vào đêm giao thừa ngày 31 tháng 12 năm 2022. Phía Ukraina tuyên bố cuộc tấn công đã giết chết tới 400 binh sĩ Nga và làm bị thương 300 người khác. Cuộc tấn công này được thực hiện chính xác bằng tên lửa HIMARS. Đến ngày 13 tháng 2 năm 2023, BBC News Russian và Mediazona đã xác định được danh tính của 107 người Nga được huy động đã thiệt mạng trong trận pháo kích này.
19846630
808347
https://vi.wikipedia.org/wiki?curid=19846630
Madonna Litta
Madonna Litta là một bức tranh cuối thế kỷ 15 được cho là của Leonardo da Vinci. Bức tranh mô tả Đức trinh nữ Maria đang cho Chúa Hài Đồng bú sữa mẹ. Các nhân vật được đặt trong một nội thất tối màu với hai lỗ mở hình vòm, như trong bức Madonna of the Carnation trước đó của Leonardo, và phong cảnh núi non ở góc nhìn từ trên không có thể được nhìn thấy xa hơn. Trong tay trái, Chúa Kitô cầm một con chim kim oanh, tượng trưng cho Cuộc khổ nạn trong tương lai của Người. Hiện tại, bức tranh đang được trưng bày tại Bảo tàng Hermitage, Saint Petersburg.
19846635
872953
https://vi.wikipedia.org/wiki?curid=19846635
Po sveta i u nas
<templatestyles src="Module:Infobox/styles.css"></templatestyles> Po sveta iu nas () là chương trình thời sự do Đài Truyền hình Quốc gia Bulgaria (BNT) sản xuất. Phát sóng lần đầu vào ngày 20 tháng 7 năm 1960. Đây là chương trình thời sự lâu đời trong lịch sử truyền hình Bulgaria và là chương trình có nhiều khán giả xem nhất về mặt tin tức. Chương trình phát sóng trên hai kênh là BNT1 và BNT4.
19846640
808347
https://vi.wikipedia.org/wiki?curid=19846640
Đức mẹ đồng trinh trong hang đá
Đức mẹ đồng trinh trong hang đá (; Tiếng Anh: "Virgin of the Rocks" hoặc "Madonna of the Rocks"), là tên hai bức tranh của họa sĩ Phục hưng Ý Leonardo da Vinci có cùng chủ đề, bố cục giống hệt nhau ngoại trừ một số chi tiết quan trọng. Phiên bản thường được coi là phiên bản chính là phiên bản không được khôi phục và treo ở bảo tàng Louvre, Paris. Bức còn lại được khôi phục từ năm 2008 đến năm 2010 và được treo ở Phòng trưng bày Quốc gia London. Hai tác phẩm thường được gọi lần lượt là Louvre Virgin of the Rocks và London Virgin of the Rocks. Các bức tranh đều cao gần 2 mét (hơn 6 feet) và được vẽ bằng sơn dầu. Cả hai ban đầu đều được vẽ trên các tấm gỗ, nhưng phiên bản Louvre đã được phục hồi và chuyển sang toan vải.
19846644
142827
https://vi.wikipedia.org/wiki?curid=19846644
Đặc công Triều Tiên
Lực lượng tác chiến đặc biệt của Quân đội Nhân dân Triều Tiên (tiếng Triều Tiên: 조선인민군 특수작전군; Hán tự: 朝鮮人民軍 特殊作戰軍; "Chosŏn-inmin'gun teugsujagjeongun", tiếng Anh: "Korean People's Army Special Operations Forces", viết tắt KPASOF) còn biết đến với tên gọi Đặc công Triều Tiên hay Đặc nhiệm Bắc Triều Tiên là lực lượng đặc biệt của Quân đội Nhân dân Triều Tiên bao gồm các đơn vị quân đội chính quy tinh nhuệ được trang bị và huấn luyện đặc biệt, được tổ chức theo đội hình tiêu chuẩn, như lữ đoàn, trung đoàn, tiểu đoàn với trang bị chuyên dụng. Đặc công Bắc Hàn được huấn luyện để thực hiện các hoạt động chiến tranh tâm lý quân sự cho Bắc Triều Tiên. Các đơn vị này đang tích cực thử nghiệm khả năng phòng thủ của Hàn Quốc và đã bị phát hiện hoạt động trong hoặc xung quanh Hàn Quốc nhiều lần trong nhiều thập kỷ kể từ khi kết thúc Chiến tranh Triều Tiên. Người ta ước tính có 200.000 binh sĩ đặc công Triều Tiên. Nhiệm vụ của Lực lượng tác chiến đặc biệt KPA là chọc thủng tuyến phòng thủ cố định của Hàn Quốc, tạo ra "mặt trận thứ hai" ở hậu phương kẻ thù và tiến hành chiến trường, trinh sát chiến lược, đột kích và phá hoại. Bắc Triều Tiên được cho là có khả năng tổ chức lực lượng đặc công lớn nhất trên thế giới, với 200 nghìn người. Lực lượng biệt kích của Bình Nhưỡng được huấn luyện để hoạt động trên khắp Bán đảo Triều Tiên và có thể xa hơn nữa, nhằm tạo ra một mối đe dọa phi đối xứng đối với kẻ thù. Các lực lượng đặc công thường hoạt động sau chiến tuyến của kẻ thù, và Triều Tiên sử dụng một số phương tiện, mặc dù thường lỗi thời. Do nhận những nhiệm vụ đặc biệt, các đơn vị biệt kích của Triều Tiên luôn được ưu tiên trang bị và đào tạo tốt nhất. Tuy trang bị vẫn còn thô sơ so với các đơn vị đặc nhiệm của các nước khác, thua kém về công nghệ hoặc hậu cần so với Mỹ và Hàn Quốc như lực lượng đặc công Triều Tiên là những chiến binh tận tụy, trung thành và đáng gờm. Tổ chức. Với việc phải chuẩn bị tác chiến với một đối thủ mạnh hơn rất nhiều về trang bị là quân đội Mỹ, Bắc Triều Tiên đặc biệt quan tâm phát triển lực lượng đặc nhiệm, nhằm sử dụng ưu thế huấn luyện và kỹ năng tác chiến để bù đắp cho sự yếu thế hơn về trang bị. Cục Huấn luyện Bộ binh hạng nhẹ Triều Tiên đóng vai trò tương tự Bộ Tư lệnh đặc biệt Mỹ (SOCOM), là cơ quan chịu trách nhiệm phối hợp các đơn vị đặc nhiệm của nước này. Năm 2015, lực lượng đặc công Triều Tiên có hơn 25 lữ đoàn, với hơn 18 vạn binh sĩ, chủ yếu bố trí ở gần khu vực phi quân sự. Vào ngày 15 tháng 4 năm 2017, một đơn vị mới của lực lượng đặc biệt KPA mặc trang bị chiến đấu hiện đại, bao gồm kính nhìn đêm và tàu mang đĩa, đã diễu hành cùng với các đơn vị của Quân đội Nhân dân Triều Tiên trong cuộc duyệt binh nhân kỷ niệm 105 năm ngày sinh của Quân đội Nhân dân Triều Tiên và người sáng lập Bắc Triều Tiên Kim Il Sung ở Bình Nhưỡng. Ngày 27 tháng 7 năm 2023, các chiến sĩ Tiểu đoàn xung kích đổ bộ số 41 diễu hành trong lễ duyệt binh. Triều Tiên có khoảng 8 lữ đoàn bắn tỉa, gồm Lữ đoàn số 17, 60 và 61 biên chế cho lục quân, Lữ đoàn số 11, 16 và 21 của không quân và Lữ đoàn số 29 và 291 trực thuộc hải quân. Mỗi đơn vị có quân số 3.500 người, được tổ chức thành 7-10 tiểu đoàn bắn tỉa, có vai trò tương tự đặc nhiệm Ranger và SEAL của Mỹ. Khác với đặc nhiệm Mỹ, các lữ đoàn này có thể tác chiến như lực lượng đổ bộ đường không và hải quân đánh bộ thông thường. Cục Trinh sát Triều Tiên được biên chế thành 4 tiểu đoàn trinh sát độc lập. Mỗi tiểu đoàn gồm 500 quân có nhiệm vụ tiên phong dẫn đầu một quân đoàn băng qua khu DMZ nguy hiểm. Họ đều là những quân nhân am hiểu vị trí phòng thủ của hai phía tại khu phi quân sự. Một tiểu đoàn thứ 5 được cho là chuyên tổ chức các chiến dịch ở nước ngoài. Về vũ khí, lực lượng đặc biệt của Triều Tiên không sánh được so với một số nước phát triển, nhưng vũ khí tinh thần của đội quân này thì rất mạnh. Các thành viên của lực lượng đặc biệt Triều Tiên được đào tạo về chính trị rất cao và được huấn luyện những nội dung đặc biệt giúp họ trở thành những người có bản lĩnh kiên cường, có kỹ năng quân sự đặc biệt. Quân đội Triều Tiên có tỷ lệ quân tinh nhuệ vào loại cao nhất thế giới. Bắc Triều Tiên đã đề cao tầm quan trọng của các lực lượng đặc công, Bắc Hàn duy trì 25 lữ đoàn đặc công, được xây dựng để đảm nhận các nhiệm vụ từ tấn công khu phi quân sự (DMZ) tiền tuyến đến các nhiệm vụ nhảy dù và ám sát. Mỗi lữ đoàn được tổ chức thành sáu tiểu đoàn bộ binh đổ bộ đường không với tổng sức mạnh 3.500 người. Cục Hướng dẫn Huấn luyện Bộ binh Hạng nhẹ, một bộ phận của Quân đội Nhân dân Triều Tiên, phối hợp các lực lượng đặc công của Lục quân, Lực lượng Không quân Lục quân và Hải quân Nhân dân Triều Tiên. Trong số hai trăm nghìn đặc công của Triều Tiên, khoảng 150 nghìn thuộc các đơn vị bộ binh hạng nhẹ. Cơ động bằng chân, nhiệm vụ tiền tuyến của họ là xâm nhập hoặc cắt ngang qua các phòng tuyến của đối phương để bao vây hoặc tổ chức các cuộc tấn công từ phía sau vào lực lượng đối phương. Địa hình đồi núi của Triều Tiên có lợi cho các chiến thuật như vậy, cộng thêm mạng lưới đường hầm mà nước này đã đào xuyên qua DMZ ở một số nơi. Mười một trong số các lữ đoàn đặc công của Triều Tiên là các lữ đoàn bộ binh hạng nhẹ và có các đơn vị bộ binh hạng nhẹ nhỏ hơn nằm trong các sư đoàn tác chiến riêng lẻ. Ba lữ đoàn khác là đặc công đường không. Các Lữ đoàn Dù 38, 48 và 58 tiến hành các hoạt động chiến lược bao gồm các đợt đổ bộ đường không chiếm giữ các địa hình và cơ sở hạ tầng quan trọng. Lực lượng đổ bộ đường không Triều Tiên sẽ tấn công vào các sân bay, các tòa nhà chính phủ Hàn Quốc, các tuyến đường và đường cao tốc chính. Biểu diễn. Đặc công Triều Tiên cũng thường tổ chức biểu diễn, thao diễn với hình ảnh lính đặc công Triều Tiên cởi trần, phô diễn trình độ võ thuật và tuyệt kỹ khí công tại triển lãm quốc phòng ở Bình Nhưỡng. Những cuộc trình diễn công phu đặc công này diễn ra trong một sự kiện triển lãm quốc phòng Triều Tiên trong bối cảnh nhà lãnh đạo Triều Tiên Kim Jong Un chỉ đạo nước này phải nâng cao năng lực quốc phòng. Những hình ảnh quay lại cho thấy mở đầu buổi biểu diễn là những màn song phi của lính đặc công Triều Tiên, thậm chí lấy đầu đập trực tiếp khiến ngói vỡ vụn. Sau đó, lính đặc công Triều Tiên đặt tay lên 3-4 viên ngói chồng lên nhau và để binh sĩ khác lấy búa tạ nện thật mạnh lên. Có 3 trường hợp tư thế gồm đặt cùi chỏ lên ngói, và búa nện vào nắm tay của người lính và truyền lực xuống làm vỡ ngói. Đặt cẳng tay lên ngói và búa nện thẳng vào cánh tay. Đặt bàn tay lên ngói và búa nện thẳng vào bàn tay mà những người lính chịu búa nện không hề hần gì, họ vận công và đứng dậy sau khi ngói đã vỡ vụn. Tiếp đó là các màn như đặt đá tảng lên bụng của lính đặc công rồi nện búa tạ vào đó, hay đặt gạch lên đầu và nện thẳng búa vào đó. Các quân nhân Triều Tiên còn phô diễn màn dùng khu vực cổ họng tì vào đầu thanh thép nhọn và uốn cong nó, hay đập vụn chai thủy tinh rồi nằm lưng trần lên các mảnh vỡ.
19846648
808347
https://vi.wikipedia.org/wiki?curid=19846648
Thánh John tẩy giả (Leonardo)
Thánh John tẩy giả (tiếng Anh: "Saint John the Baptist") là một bức tranh sơn dầu thời Phục hưng được vẽ trên gỗ óc chó của danh họa người Ý Leonardo da Vinci. Bức tranh có khả năng được hoàn thành từ năm 1513 đến năm 1516 và được cho là bức tranh cuối cùng của ông. Kích thước ban đầu của nó là 69 x 57 cm (27 in × 22 in). Bức tranh nằm trong bộ sưu tập của Louvre. Vào tháng 11 năm 2022, nó được cho Louvre Abu Dhabi mượn trong hai năm nhân dịp kỷ niệm 5 năm thành lập bảo tàng.
19846649
705327
https://vi.wikipedia.org/wiki?curid=19846649
Miss Universe Vietnam 2024
Miss Universe Vietnam 2023 là cuộc thi tìm kiếm Miss Universe Vietnam lần thứ hai, sẽ diễn ra vào tháng 5 năm 2024. Cuộc thi này được phối hợp tổ chức với một đơn vị khác sau các phản hồi của khán giả về khâu tổ chức của ấn bản 2023. Miss Universe Vietnam 2023 - Bùi Quỳnh Hoa sẽ trao lại vương miện cho người kế nhiệm vào đêm chung kết
19846652
872953
https://vi.wikipedia.org/wiki?curid=19846652
Yusuhara, Kōchi
là thị trấn thuộc huyện Takaoka, tỉnh Kōchi, Nhật Bản , dân số ước tính thị trấn là 3.307 người và mật độ dân số là 14 người/km2. Tổng diện tích thị trấn là 236,45 km2
19846656
280375
https://vi.wikipedia.org/wiki?curid=19846656
Danh sách đĩa đơn của Taylor Swift
Ca sĩ kiêm nhạc sĩ sáng tác bài hát người Mỹ Taylor Swift đã cho phát hành 61 đĩa đơn với vai trò chính, 8 đĩa đơn với vai trò hợp tác và 39 đĩa đơn quảng bá. Cô đã bán được 150 triệu đĩa đơn trên toàn cầu tính đến tháng 12 năm 2016. Theo Hiệp hội Công nghiệp Ghi âm Hoa Kỳ (RIAA), các đĩa đơn kỹ thuật số của Swift đã đạt được 137,5 triệu đơn vị được chứng nhận, dựa trên doanh số bán hàng và phát trực tuyến, . Trên bảng "Billboard" Hot 100 Hoa Kỳ, , Swift là nữ nhạc sĩ có nhiều bài hát lọt vào bảng xếp hạng nhất (231), nhiều bài hát lọt vào top 40 nhất (137), nhiều bài hát lọt vào top 20 nhất (85), nhiều bài hát lọt vào top 10 nhất (49), nhiều bài hát lọt vào top 10 nhất (38), nhiều bài hát lọt vào top 5 nhất (31) và ra mắt nhiều nhất ở vị trí quán quân (6). Đĩa đơn chủ đạo đến từ album đầu tay của Swift vào năm 2006, "Tim McGraw", là bài hát đầu tiên lọt vào bảng xếp hạng "Billboard" Hot 100 của cô. Album phòng thu thứ hai "Fearless" (2008) của cô có hai đĩa đơn quốc tế top 10 là "Love Story" (bài hát số một đầu tiên của cô ở Úc) và "You Belong with Me". Album phòng thu thứ ba của cô, "Speak Now", gồm có các đĩa đơn top 10 của Hoa Kỳ "Mine" và "Back to December". Những album tiếp theo của Swift là "Red" (2012), "1989" (2014), "Reputation" (2017) nối tiếp một hàng dài các chuỗi đĩa đơn đầu bảng: "We Are Never Ever Getting Back Together" (đầu tiên của cô trên "Billboard" Hot 100), "Shake It Off", "Blank Space", "Bad Blood" và "Look What You Made Me Do" (quán quân đầu tiên của cô ở Ireland và Vương quốc Anh). Các album vừa kể cũng có các đĩa đơn top 10 khác: "I Knew You Were Trouble", "Style", "Wildest Dreams" và "...Ready for It?". Album phòng thu thứ bảy "Lover" (2019) của Swift có 2 đĩa đơn top 2 "Billboard" Hot 100 là "Me!", "You Need to Calm Down", 1 đĩa đơn top 10 của "Lover", và mang về 1 đĩa đơn quán quân "Cruel Summer" vào năm 2023 trên Hot 100 Hoa Kỳ. Sau khi tung ra album thứ tám, "Folklore" (2020) cùng đĩa đơn chủ đạo "Cardigan", Swift trở thành nghệ sĩ đầu tiên có màn ra mắt cả "Billboard" 200 lẫn Hot 100 ở vị trí quán quân trong một tuần; cô đã đạt được thành tích này bốn lần nữa với "Willow" từ "Evermore" (2020), "All Too Well (10 Minute Version)" (bài hát có thời lượng dài nhất để đạt vị trí quán quân) từ "Red (Taylor's Version)" (2021), "Anti-Hero" từ "Midnights" (2022), và "Is It Over Now?" từ "1989 (Taylor's Version)" (2023). "Red (Taylor's Version)" có 26 bài hát lọt đồng thời vào bảng xếp hạng "Billboard" Hot 100 cùng tuần, lập kỷ lục về số bài hát xuất hiện trên một tuần bảng xếp hạng nhiều nhất của một phụ nữ. Sau khi ra mắt "Midnights", Swift trở thành nghệ sĩ đầu tiên độc chiếm toàn bộ top 10 của "Billboard" Hot 100. Ngoài các album, Swift còn thu âm nhạc phim, trong đó có đĩa đơn quán quân đầu tiên tại Canada "Today Was a Fairytale" cho nhạc phim "Ẩn số tình yêu" (2010), các bài hát top 30 "Billboard" Hot 100 mang tên "Safe & Sound" hợp tác cùng the Civil Wars và "Eyes Open" cho (2012), và đĩa đơn top 5 quốc tế "I Don't Wanna Live Forever" hợp tác với Zayn cho nhạc phim "" (2017).
19846657
686003
https://vi.wikipedia.org/wiki?curid=19846657
Âm mưu ám sát Lee Jae-myung
Vào ngày 2 tháng 1 năm 2024, lãnh đạo Đảng Dân chủ Hàn Quốc Lee Jae-myung bị đâm khi đang đi thăm công trường xây dựng sân bay ở Gadeokdo, Busan. Ông được đưa đến Bệnh viện Đại học Quốc gia Pusan ​​20 phút sau vụ tấn công, ông Lee sau đó được trực thăng chuyển đến Bệnh viện Đại học Quốc gia Seoul trong trạng thái tỉnh táo. Nghi phạm đã bị bắt tại hiện trường và khai rằng ý định ám sát Lee. Bối cảnh. Bạo lực chính trị đã xảy ra nhiều lần trước đây ở Hàn Quốc. Năm 2006, lãnh đạo Đảng Đại toàn quốc khi đó là Park Geun-hye đã bị tấn công bằng dao tại một sự kiện, trong khi cha của bà là Park Chung-hee bị giám đốc tình báo của ông ta ám sát vào năm 1979. Năm 2015, Đại sứ Hoa Kỳ tại Hoa Kỳ tại Hàn Quốc Mark W. Lippert sống sót sau một vụ đâm khi đang tham dự một hội nghị ăn sáng ở Seoul. Năm 2022, lãnh đạo Đảng Dân chủ Hàn Quốc lúc bấy giờ là Song Young-gil đã bị tấn công bằng búa. Năm 2022, Lee thua Yoon Suk-yeol trong cuộc bầu cử tổng thống với khoảng cách thua gần nhất trong lịch sử Hàn Quốc. Vào ngày 7 tháng 5 năm 2022, Lee tuyên bố ứng cử trong cuộc bầu cử bổ sung vào tháng 6 năm 2022 tại Hàn Quốc để tranh cử chiếc ghế trống ở Quận B, huyện Gyeyang, Incheon trong Quốc hội. Lee đã giành được ghế trong cuộc bầu cử vào ngày 1 tháng 6 năm 2022. Sau đó, ông được bầu làm lãnh đạo Đảng Dân chủ Hàn Quốc vào ngày 28 tháng 8. Vào thời điểm xảy ra vụ tấn công, Lee đang bị truy tố vì tội tham nhũng, những cáo buộc mà ông phủ nhận và cho rằng có động cơ chính trị. Vụ tấn công diễn ra gần ba tháng trước cuộc bầu cử lập pháp năm 2024. Tấn công. Vào ngày 2 tháng 1, Lee đang tổ chức một cuộc họp báo tại Sân bay mới Gadeokdo. Lúc 10:27 sáng KST, một cá nhân đã tiếp cận Lee và xin chữ ký trước khi đâm vào bên trái cổ anh ta. Các quan chức tại hiện trường ngay lập tức che chắn cho Lee, và một người trong số họ dùng vải che cổ anh ta. Có thông tin cho rằng Lee bị chảy máu nhưng vẫn tỉnh táo. Lee được đưa lên xe cấp cứu lúc 10:47 sáng và đến trung tâm chấn thương khu vực tại Bệnh viện Đại học Quốc gia Pusan ​​lúc 11:16 sáng. Sau đó, anh được trực thăng chuyển đến Bệnh viện Đại học Quốc gia Seoul trong tình trạng tỉnh táo. Có thông tin cho rằng Lee bị một vết cắt dài 1 cm ở cổ, chảy máu nhẹ. Các quan chức y tế tại Bệnh viện Đại học Quốc gia Pusan ​​​​cho biết Lee đã bị tổn thương ở tĩnh mạch cảnh và lo ngại về việc chảy máu nhiều hơn. Lee đã trải qua cuộc phẫu thuật khẩn cấp tại Bệnh viện Đại học Quốc gia Seoul vào cuối ngày. Các quan chức của Đảng Dân chủ nói rằng cuộc phẫu thuật "mất nhiều thời gian hơn dự kiến" và các quan chức y tế đang theo dõi chặt chẽ tiến triển của anh ấy. Sự kiện này được ghi hình trực tiếp, kèm theo đoạn video về vụ tấn công được phát sóng trên các đài truyền hình Hàn Quốc. Một nhân chứng cho biết hơn chục cảnh sát có mặt vào thời điểm xảy ra vụ tấn công. Nghi ngờ. Một nam nghi phạm, Kim Jin-sung, một nhà kinh doanh bất động sản, người đội vương miện bằng giấy có dòng chữ "Tôi là Lee Jae-myung" và mang theo một tấm biển ghi "200 ghế tại Quốc hội", đã bị bắt ngay lập tức. Người ta cho rằng anh ta sinh năm 1957. Vào tháng 12 năm 2023, anh ta đã tham dự một sự kiện mà Lee đưa tin ở Busan, với đoạn video cho thấy nghi phạm đang đợi Lee nhưng không thể liên lạc gần. Nghi phạm đội chiếc vương miện bằng giấy tương tự. Tại cuộc họp báo, cảnh sát cho biết nghi phạm đã mua vũ khí trên mạng. Vũ khí được sử dụng được mô tả là một con dao dài 18 cm. Người phát ngôn của Đảng Dân chủ Kwon Chil-seung cho biết trong một cuộc họp ngắn rằng kẻ tấn công được cho là đã sử dụng một con dao sashimi. Một phương tiện truyền thông đưa tin rằng anh ta từ chối trả lời các câu hỏi về động cơ của mình. Cảnh sát đã có được lệnh khám xét nhà của anh ta. Cơ quan Cảnh sát Thành phố Busan cho biết họ có kế hoạch buộc tội Kim về tội cố ý giết người, vì anh ta thú nhận rằng mình có ý định giết Lee. Phản ứng. Tổng thống Yoon Suk Yeol tuyên bố rằng vụ đâm là một "hành động khủng bố... và là mối đe dọa nghiêm trọng đối với nền dân chủ" đồng thời ra lệnh cho nhà chức trách mở cuộc điều tra về vụ tấn công. Người phát ngôn của Đảng Dân chủ Kwon Chil-seung tuyên bố, "Vụ việc này là một cuộc tấn công khủng bố nhằm vào Đại diện Lee Jae-myung và là một mối đe dọa nghiêm trọng đối với nền dân chủ và không nên xảy ra trong bất kỳ trường hợp nào." Yoon Hee-keun, Tổng ủy viên Cơ quan Cảnh sát Quốc gia, tuyên bố thành lập một đội điều tra đặc biệt ở Busan để tiến hành điều tra về vụ tấn công.
19846659
845234
https://vi.wikipedia.org/wiki?curid=19846659
Gadeokdo
Gadeokdo () là một hòn đảo của Busan, Hàn Quốc. Gadeokdo là hòn đảo lớn nhất của Busan. Nó được kết nối với đất liền bằng Cầu Gadeok và Cầu Nulchagyo. Nó được kết nối với Geojedo bằng Đường liên kết cố định Busan-Geoje. Một sân bay mới đang được xây dựng ở đầu phía nam của hòn đảo để thay thế Sân bay Quốc tế Gimhae.
19846666
648222
https://vi.wikipedia.org/wiki?curid=19846666
Khúc côn cầu trên cỏ tại Đại hội Thể thao châu Á 1970
Nội dung thi đấu bộ môn Khúc côn cầu trên cỏ chỉ dành cho nam tại Đại hội Thể thao châu Á 1970 ở Bangkok, Thái Lan.
19846672
458684
https://vi.wikipedia.org/wiki?curid=19846672
V. Gordon Childe
Vere Gordon Childe (14 tháng 4 năm 189219 tháng 10 năm 1957) là nhà khảo cổ người Úc có chuyên môn về châu Âu tiền sử. Dành phần lớn cuộc đời gắn bó với Vương quốc Anh, từng công tác tại Đại học Edinburgh và Viện Khảo cổ học, London, ông đã viết tổng cộng 26 cuốn sách trong suốt sự nghiệp học thuật của mình. Tuy ban đầu theo trường phái khảo cổ học văn hóa – lịch sử, ông về sau trở thành người mở đường cho ngành khảo cổ học Marxist ở phương Tây. Đầu đời. 1892–1910: Tuổi thơ. Childe sinh ngày 14 tháng 4 năm 1892 tại Sydney, Úc. Ông là người con duy nhất của Đức cha Stephen Henry Childe (1844–1923) và Harriet Eliza Childe, nhũ danh Gordon (1853–1910), một cặp vợ chồng trung lưu gốc Anh. Con trai của một linh mục Anh giáo, Stephen Childe được Giáo hội Anh phong sắc vào năm 1867 sau khi nhận bằng BA của Đại học Cambridge. Sau khi trở thành giảng viên vào năm 1871, ông cưới Mary Ellen Latchford và có với bà năm người con. Họ chuyển tới Úc sinh sống vào năm 1878, nơi Mary qua đời. Ngày 22 tháng 11 năm 1886, Stephen cưới Harriet Gordon, người phụ nữ Anh xuất thân giàu có chuyển tới sống ở Úc từ lúc còn bé. Cha bà là Alexander Gordon QC (1815–1903). 1911–1917: Đại học Sydney và Oxford. Childe học lấy bằng nghiên cứu cổ điển tại Đại học Sydney vào năm 1911; tuy chỉ chú trọng nghiên cứu văn tịch cổ, ông đã bắt gặp ngành khảo cổ học cổ điển qua tác phẩm của các nhà khảo cổ Heinrich Schliemann và Arthur Evans. Ở bậc đại học, ông trở thành một gương mặt năng động của hội tranh biện, từng táo bạo phát biểu rằng "chủ nghĩa xã hội là điều đáng ao ước." Ngày càng bị thu hút bởi chủ nghĩa xã hội, ông đã tìm đọc các tác phẩm của Karl Marx và Friedrich Engels, thậm chí G. W. F. Hegel, vị triết gia có công xây dựng phép biện chứng được vận dụng trong chủ nghĩa Marx. Ngoài ra, ông làm quen với người đồng môn Herbert Vere Evatt và trở thành bạn tri kỉ suốt đời. Lý thuyết khảo cổ. Nhà viết tiểu sử Sally Green nhận định rằng, niềm tin của Childe "chưa bao giờ mang tính giáo điều, luôn luôn có phong cách riêng" và "liên tục thay đổi suốt đời ông". Hướng tiếp cận lý thuyết của ông trộn lẫn các yếu tố của chủ nghĩa Marx, thuyết tán xạ văn hóa, và thuyết chức năng. Childe phê phán cách tiếp cận khảo cổ học tiến hóa thời thượng vào thế kỷ thứ 19 vì ông cho rằng những người theo trường phái này chú trọng nghiên cứu hiện vật hơn bàn tay tạo ra chúng. Giống hầu hết các nhà khảo cổ Tây Âu và Hoa Kỳ lúc bấy giờ, Childe cho rằng con người về bản chất không có tính sáng tạo và thường chầy ì trước đổi thay; do vậy, ông có khuynh hướng nhìn nhận các đổi thay xã hội như một phần của quá trình tán xạ và di cư hơn là sự phát triển nội tại hoặc tiến hóa. Thời bấy giờ, phần lớn giới khảo cổ tán thành hệ thống ba thời đại lần đầu tiên được nhà sưu tập đồ cổ người Đan Mạch Christian Jürgensen Thomsen (1788-1865) phát triển và giới thiệu. Cụ thể, hệ thống này là một niên biểu tiến hóa phân định tiền sử thành ba giai đoạn: thời đại đồ đá, thời đại đồ đồng và thời đại đồ sắt; song Childe nhận thấy trình độ công nghệ của một số xã hội thời bấy giờ vẫn mới chỉ chững lại ở thời đồ đá. Dầu vậy, ông vẫn coi đây là mô hình hữu hiệu để phân tích sự phát triển kinh tế – xã hội khi kết hợp với khuôn khổ học thuyết Marxist. Theo đó, ông cũng phân loại tiền sử thành ba giai đoạn nhưng dựa trên cơ sở công nghệ, đồng thời sử dụng tiêu chí kinh tế để tách thời đồ đá thành đá cũ và đá mới, bác bỏ khái niệm đá giữa vô dụng. Ngoài ra, Childe không chính thức phân loại các xã hội cổ đại thành ba giai đoạn là "mông muội" ("savagery"), "dã man" ("babarianism") và "văn minh" ("civilisation"), giống như mô hình của Engels.
19846674
648222
https://vi.wikipedia.org/wiki?curid=19846674
Khúc côn cầu trên cỏ tại Đại hội Thể thao châu Á 1966
Nội dung thi đấu bộ môn Khúc côn cầu trên cỏ chỉ dành cho nam tại Đại hội Thể thao châu Á 1966 ở Bangkok, Thái Lan. Ấn Độ giành huy chương vàng lần đầu tiên sau khi đánh bại nhà đương kim vô địch hai lần liên tiếp là Pakistan 1–0 sau hiệp phụ trong trận chung kết. Nhật Bản đã giành được huy chương lần đầu tiên khi đánh bại Malaysia 1–0 trong trận tranh huy chương đồng. Chia bảng. Lễ bốc thăm thi đấu khúc côn cầu được tổ chức vào ngày 5 tháng 12 năm 1966.
19846679
280375
https://vi.wikipedia.org/wiki?curid=19846679
Danh sách đĩa nhạc của Taylor Swift
Danh sách đĩa nhạc của Taylor Swift có thể là:
19846690
648222
https://vi.wikipedia.org/wiki?curid=19846690
Khúc côn cầu trên cỏ tại Đại hội Thể thao châu Á 1962
Nội dung thi đấu khúc côn cầu trên cỏ dành cho nam tại Đại hội Thể thao châu Á 1962 là giải đấu thứ hai của bộ môn Khúc côn cầu trên cỏ tại Đại hội thể thao châu Á. Giải đấu được tổ chức tại Sân vận động khúc côn cầu Senayan ở Jakarta, Indonesia từ ngày 25 tháng 8 đến ngày 3 tháng 9 năm 1962. Trong giải đấu này, nội dung nam gồm có 9 đội thi đấu. đương kim vô địch Pakistan đã giành được huy chương vàng thứ hai khi đánh bại Ấn Độ 2–0 ở trận chung kết. Malaya đã giành được huy chương đầu tiên khi đánh bại Nhật Bản 2–0 trong trận tranh huy chương đồng. Chia bảng. Lễ bốc thăm thi đấu khúc côn cầu được tổ chức vào ngày 14 tháng 8 năm 1962. Kết quả. Vòng sơ loại. Bảng A. <onlyinclude></onlyinclude> Bảng B. <onlyinclude></onlyinclude>
19846701
872953
https://vi.wikipedia.org/wiki?curid=19846701
Quan hệ Ấn Độ–Tây Tạng
Quan hệ Ấn Độ–Tây Tạng () được cho là bắt đầu vào thế kỷ 6 trong quá trình truyền bá Phật giáo từ Ấn Độ đến Tây Tạng. Năm 1959, Đạt Lai Lạt Ma chạy trốn sang Ấn Độ sau khi cuộc nổi dậy tại Tây Tạng thất bại. Kể từ đó, những người Tây Tạng lưu vong được cho phép nương náu tại Ấn Độ, chính phủ Ấn Độ cấp cho họ 45 khu định cư tại 10 bang trong nước, tạo ra cộng đồng người Tây Tạng tha hương. Theo dữ liệu của chính phủ Ấn Độ, có khoảng 150.000 người tị nạn Tây Tạng vào năm 2011, con số này giảm xuống còn 85.000 vào năm 2018. Nhiều người Tây Tạng rời Ấn Độ để quay trở lại Tây Tạng và sang các nước khác như Hoa Kỳ hoặc Đức. Ngay sau khi Ấn Độ giành được độc lập vào năm 1947, Chính phủ Ấn Độ đã đối đãi với Tây Tạng giống như một quốc gia độc lập "trên thực tế". Tuy nhiên, gần đây chính sách của Ấn Độ về Tây Tạng đã lưu ý đến sự nhạy cảm của Trung Quốc, và họ đã công nhận Tây Tạng là một bộ phận của Trung Quốc. Lịch sử. Các học giả như Buton Rinchen Drub (Bu-ston) đưa ra giả thuyết rằng người Tây Tạng là hậu duệ của Rupati, một vị tướng quân Kaurava trong Chiến tranh Kurukshetra. Các học giả khác chỉ ra rằng mối liên hệ quan trọng đầu tiên là việc truyền bá Phật giáo từ Ấn Độ đến Tây Tạng thông qua nỗ lực của các quốc vương Tây Tạng Songtsen Gampo và Trisong-Detsen. Đạt Lai Lạt Ma thứ 13 Thubten Gyatso đến thăm tiểu lục địa Ấn Độ vào năm 1910. Ngày nay, những người hành hương Tây Tạng đến thăm những nơi gắn liền với cuộc đời của Đức Phật như Gaya, Sarnath và Sanchi. Sứ giả nhà Đường Vương Huyền Sách (王玄策) từng đem quân Nepal và Tây Tạng tấn công miền bắc Ấn Độ vào thế kỷ thứ 7 để trừng phạt một vị quốc vương thù địch. Sau khi Phật tử Ấn Độ giành chiến thắng trước Phật tử Trung Hoa trong một cuộc tranh luận do quốc vương Tây Tạng tổ chức, Tây Tạng tiếp nhận Phật giáo Ấn Độ. Người Ấn Độ thường xuyên đến Tây Tạng trong thời kỳ phân liệt, họ tìm kiếm nguồn vàng dồi dào của Tây Tạng dưới vỏ bọc hành hương tôn giáo. Vào thế kỷ 13, Vương quốc Hồi giáo Delhi phát động một cuộc xâm lược tàm khốc vào Tây Tạng. Đế quốc Mughal sau này từ bỏ ảnh hưởng đối với Ladakh về tay Tây Tạng. Raj thuộc Anh (1767–1947). Năm 1779, Ban Thiền Lạt Ma thứ ba có thiện ý với các đặc vụ Công ty Đông Ấn Anh từ Ấn Độ thuộc Anh. Các hiệp ước liên quan đến Tây Tạng được ký kết giữa Anh và nhà Thanh vào những năm 1880 và 1890, nhưng chính phủ Tây Tạng từ chối công nhận tính hợp pháp của chúng. Anh thực hiện một cuộc viễn chinh đến Tây Tạng bắt đầu vào tháng 12 năm 1903 và kéo dài khoảng mười tháng, dưới quyền chỉ huy của James Macdonald và Francis Younghusband. Năm 1904, Công ước giữa Anh và Tây Tạng được ký kết; hiệp ước áp đặt lên người Tây Tạng nhiều điều khoản, chẳng hạn như việc trả một khoản bồi thường lớn cho Anh. Tiếp theo là hiệp ước Trung-Anh năm 1906, trong đó người Anh đồng ý không sáp nhập Tây Tạng và nhà Thanh đồng ý "không cho phép bất kỳ quốc gia nước ngoài nào khác can thiệp vào lãnh thổ hoặc nội chính của Tây Tạng". Nhà Thanh gửi quân viễn chinh Tây Tạng vào năm 1910, Lhasa bị chiếm lĩnh, và Đạt Lai Lạt Ma phải trốn sang Ấn Độ thuộc Anh, ông ở đó trong khoảng ba năm. Trong thời gian 1904–1947, hơn 100 quan chức Anh-Ấn sống và làm việc tại Tây Tạng. Ấn Độ độc lập (1947–1962). Vào tháng 8 năm 1947, Chính phủ Ấn Độ kế thừa các hiệp ước của Raj thuộc Anh liên quan đến Tây Tạng. Phái đoàn Anh tại Lhasa trở thành phái đoàn ngoại giao của Ấn Độ. Chính phủ Ấn Độ đã nêu rõ trong thư tín rằng họ nhìn nhận Tây Tạng là một quốc gia "trên thực tế". Không chỉ Ấn Độ, mà Nepal và Mông Cổ cũng có hiệp ước với Tây Tạng. Một vài tháng trước khi Ấn Độ độc lập, một Hội nghị Châu Á được tổ chức tại New Delhi, và Tây Tạng được mời tham dự. Khi đó cờ Tây Tạng được treo cùng với quốc kỳ của các quốc gia tham gia khác. Vào tháng 8 năm 1950, một phái đoàn Tây Tạng và các đại biểu của nước Cộng hòa Nhân dân Trung Hoa ngồi đàm phán tại New Delhi. Sau khi Trung Quốc sáp nhập Tây Tạng vào tháng 10 năm đó, Ấn Độ đã gửi công hàm phản đối. Phó Thủ tướng Ấn Độ Sardar Vallabhbhai Patel viết rằng "Bi kịch là người Tây Tạng đặt niềm tin vào chúng ta; họ lựa chọn để cho chúng ta hướng dẫn; nhưng chúng ta đã không thể đưa họ ra khỏi cạm bẫy của ngoại giao Trung Quốc hay ác tâm của Trung Quốc." Năm 1954, Trung Quốc và Ấn Độ ký một thỏa thuận thương mại về sắp xếp thương mại giữa hai nước liên quan đến Tây Tạng. Hiệp định thương mại này chấm dứt thương mại tự do trong hàng thế kỷ giữa Ấn Độ và Tây Tạng. Acharya Kriplani nói về Tây Tạng tại Lok Sabha vào năm 1959, "Đó là một quốc gia muốn sống cuộc sống của riêng họ và tìm cách để được phép sống cuộc sống của riêng họ. Một chính phủ tốt không thể thay thế cho quyền tự trị." Jaya Prakash Narayan nói rằng "Các chế độ chuyên chế từng đến rồi đi, Caesar, Sa hoàng và những kẻ độc tài. Nhưng tinh thần của con người vẫn tồn tại mãi mãi. Tây Tạng sẽ hồi sinh." Tuy nhiên, báo chí Ấn Độ bình luận về việc chính phủ Ấn Độ im lặng trong thời gian đó, và lưu ý rằng chính phủ có thể làm được rất ít để giúp đỡ Tây Tạng, ngay cả sau khi nghị quyết của Đại hội đồng Liên Hợp Quốc năm 1961 có đề cập đến quyền tự quyết của Tây Tạng. Cơ quan đại diện ngoại giao của Ấn Độ tại Lhasa vào năm 1952 bị giáng cấp thành tổng lãnh sự quán, và bị đóng cửa sau Chiến tranh Trung-Ấn năm 1962. Khi đó có ba quốc gia có phái đoàn ngoại giao tại Lhasa là Bhutan, Nepal và Ấn Độ; về sau chỉ còn lại phái đoàn của Nepal. Trong nhiều năm, Ấn Độ đã yêu cầu Trung Quốc cho phép mở lại lãnh sự quán tại Lhasa; tuy nhiên Trung Quốc không chấp nhận. Từ 2000 trở đi. Gần đây hơn, chính sách của Ấn Độ về Tây Tạng dựa trên việc cố gắng không làm mất lòng Trung Quốc. Tuy nhiên, nhà lãnh đạo chính phủ Tây Tạng lưu vong Lobsang Sangay được mời tham dự lễ tuyên thệ nhậm chức của Thủ tướng Narendra Modi vào năm 2014, và Thủ hiến bang Arunachal Pradesh Pema Khandu từng tuyên bố vào năm 2017 rằng bang của ông có biên giới với Tây Tạng chứ không phải với Trung Quốc. Một sự thay đổi lớn trong chính sách diễn ra vào tháng 4 năm 2018 sau hội nghị thượng đỉnh Modi-Tập Cận Bình tại Vũ Hán, với việc Bộ Ngoại giao Ấn Độ ban hành thông tư can ngăn các quan chức chính phủ đến các buổi lễ của người Tây Tạng nếu có mặt Đức Đạt Lai Lạt Ma hoặc chính phủ Tây Tạng lưu vong. Tất cả các sự kiện đánh dấu 60 năm chính phủ Tây Tạng lưu vong đều được chuyển từ New Delhi về Dharamshala. Trong các vụ đụng độ biên giới năm 2020 giữa Trung Quốc và Ấn Độ, Shyam Sharan đã gọi "việc sử dụng chiến thuật vấn đề Tây Tạng và Đạt Lai Lạt Ma vừa yếm thế vừa phản tác dụng"; ông đang đề cập đến việc sử dụng Lực lượng Biên phòng Đặc biệt và việc đưa tin về điều này trên các phương tiện truyền thông. New Delhi bị cáo buộc sử dụng người Tây Tạng làm quân bài mặc cả chỉ trong lúc căng thẳng với Trung Quốc lên cao. Quan điểm của Ấn Độ về Khu tự trị Tây Tạng. Năm 1988, sau chuyến thăm của Thủ tướng Ấn Độ Rajiv Gandhi, là chuyến thăm đầu tiên của một thủ tướng Ấn Độ tới Trung Quốc kể từ năm 1954, một thông cáo báo chí chung viết rằng "phía Ấn Độ nhắc lại chính sách lâu dài và nhất quán của Chính phủ Ấn Độ rằng Tây Tạng là một khu tự trị của Trung Quốc [...]". Sau chuyến thăm của Thủ tướng Ấn Độ Atal Bihari Vajpayee tới Trung Quốc vào tháng 6 năm 2003, hai nước ký kết một tuyên bố chung và theo đó Ấn Độ công nhận rằng "Khu tự trị Tây Tạng là một bộ phận lãnh thổ của nước Cộng hòa Nhân dân Trung Hoa". Theo quan điểm của Trung Quốc, điều này có nghĩa là Ấn Độ đã "lần đầu tiên" chính thức công nhận Tây Tạng là "bộ phận của Trung Quốc". Một số nhà bình luận Ấn Độ và phương Tây giải thích điều đó có nghĩa là Ấn Độ đã công nhận "chủ quyền" của Trung Quốc đối với Tây Tạng. Đổi lại, Trung Quốc trong một khoảng thời gian đã dần thực hiện các bước để thừa nhận chủ quyền của Ấn Độ đối với Sikkim. Nhà địa chiến lược Brahma Chellaney viết rằng việc Ấn Độ công nhận chủ quyền của Trung Quốc đối với Tây Tạng là "sai lầm an ninh lớn nhất" của nước này. Lưu vong tại Ấn Độ. Đạt Lai Lạt Ma thứ 14 trốn thoát khỏi Tây Tạng đến Ấn Độ vào tháng 3 năm 1959 sau khi cuộc nổi dậy tại Tây Tạng thất bại. Khi đến Ấn Độ, người hỗ trợ Đạt Lai Lạt Ma trốn thoát là Chushi Gangdruk đã giao nộp tất cả vũ khí của họ cho chính phủ Ấn Độ. Trong hơn 60 năm kể từ năm 1959, Ấn Độ đã cung cấp nơi trú ẩn cho người Tây Tạng lưu vong. Chính phủ Trung ương Tây Tạng, còn được gọi là Chính phủ Tây Tạng lưu vong, được thành lập vào năm 1959 và có trụ sở tại Dharamshala, Himachal Pradesh, Ấn Độ. Năm 1991, Chính phủ Tây Tạng lưu vong trở thành thành viên sáng lập của Tổ chức Dân tộc và Quốc gia chưa được đại diện (UNPO). Năm 2009, một cuộc khảo sát của Chính phủ Tây Tạng lưu vong ghi nhận 94.203 người tị nạn Tây Tạng tại Ấn Độ. Chính phủ Ấn Độ chính thức công nhận người Tây Tạng là 'người nước ngoài' chứ không phải là người tị nạn. Một nhân vật trong Chính phủ Tây Tạng lưu vong cho biết vào năm 2019: Người Tây Tạng tại Ấn Độ được chính phủ Ấn Độ cung cấp chỗ ở tại 45 khu định cư tại 10 bang của nước này. Có 59 tu viện Phật giáo Tây Tạng trên khắp Ấn Độ. Trẻ em Tây Tạng được giáo dục miễn phí và được để dành riêng một số chỉ tiêu trong các trường đại học. Tuy nhiên, họ không đủ điều kiện để đảm nhận các công việc của chính phủ, và tại một số bang thì họ không thể vay vốn và không được phép lái xe. Người tị nạn Tây Tạng tại Ấn Độ không thể sở hữu đất đai hoặc tài sản. Năm 2017, chính phủ Ấn Độ đã cho phép người Tây Tạng lấy hộ chiếu Ấn Độ. Vào năm 2018, có thông tin cho rằng nhiều người Tây Tạng đang rời Ấn Độ để tìm cơ hội tốt hơn ở nơi khác, bao gồm cả trở về Tây Tạng. Theo dữ liệu của chính phủ, từ khoảng 150.000 người tị nạn Tây Tạng vào năm 2011, con số này đã giảm xuống còn 85.000 vào năm 2019. Trong khi một số người quay trở lại Tây Tạng, những người Tây Tạng khác đang rời Ấn Độ để đến các nước như Hoa Kỳ và Thụy Sĩ. Năm 2018, Ấn Độ đã thay đổi lập trường đối với Tây Tạng, dẫn đến Đạt Lai Lạt Ma kêu gọi người Tây Tạng duy trì đoàn kết. Lực lượng biên phòng đặc biệt. Lực lượng Biên phòng Đặc biệt (SFF) là một đơn vị biệt kích tinh nhuệ bao gồm người tị nạn Tây Tạng tại Ấn Độ, được thành lập vào năm 1962 để tiến hành các hoạt động bí mật đằng sau phòng tuyến của Trung Quốc. Trong các cuộc giao tranh Trung-Ấn năm 2020, các phương tiện truyền thông đưa tin về việc một người lính gốc Tây Tạng của SFF là Nyima Tenzin thiệt mạng. Vào ngày 8 tháng 9, các hình ảnh và video xuất hiện trên các phương tiện truyền thông về lễ tang và hỏa táng của anh với đầy đủ vinh dự cấp nhà nước. Quan tài của anh được phủ cả cờ Ấn Độ và cờ Tây Tạng. Tuy nhiên, giới lãnh đạo Ấn Độ duy trì im lặng trong khi truyền thông đưa tin về sự kiện này. Tổng thư ký Đảng Bharatiya Janata Ram Madhav tham dự đám tang và tweet về sự kiện này "Đã tham dự đám tang của chỉ huy đại đội Lực lượng Biên phòng Đặc biệt Nyima Tenzin, một người Tây Tạng đã hy sinh mạng sống để bảo vệ biên giới của chúng ta tại Ladakh, và đặt vòng hoa để tưởng nhớ. Hãy để sự hy sinh của những người lính dũng cảm như vậy mang lại hòa bình dọc biên giới Ấn Độ-Tây Tạng. Đó sẽ là sự tri ân thực sự dành cho tất cả các liệt sĩ." Ram Madhav sau đó đã xóa dòng tweet của mình. Thương mại. Năm 1924, "một nửa toàn bộ thương mại giữa Tây Tạng và Ấn Độ" là tuyến đường Bengal–Lhasa, thông qua Kalimpong. Tuy nhiên, tuyến đường trên không còn được sử dụng nữa. Đã có cuộc thảo luận về việc mở tuyến đường bộ và đường sắt từ Lhasa đến Kolkata, nhưng nỗ lực mở lại đèo Nathu La vào thập niên 2000 kém hiệu quả.
19846704
804975
https://vi.wikipedia.org/wiki?curid=19846704
Lực lượng Cảnh sát Myanmar
Lực lượng Cảnh sát Myanmar (tiếng Miến: မြန်မာနိုင်ငံ ရဲတပ်ဖွဲ့), trước đây là Lực lượng Cảnh sát Nhân dân (ပြည်သူ့ရဲတပ်ဖွဲ့), là cơ quan thực thi pháp luật của Myanmar. Nó được thành lập vào năm 1964 với tư cách là một cơ quan độc lập trực thuộc Bộ Nội vụ. Lịch sử. Lực lượng Cảnh sát ở Myanmar có bề dày lịch sử, lực lượng cảnh sát còn bao gồm công an địa phương và công an khu vực ở các khu vực pháp lý khác nhau. Sự cai trị của Anh ở Myanmar. Lực lượng cảnh sát chính ở Miến Điện thuộc Anh là Cảnh sát Miến Điện. Ngoài ra, còn có Quân cảnh Miến Điện bán quân sự, Cảnh sát Đường sắt và Cảnh sát Thành phố Rangoon. Từ khoảng năm 1891, hầu hết các vị trí điều hành trong Cảnh sát Miến Điện đều do các thành viên Cảnh sát Đế quốc Ấn Độ nắm giữ. Năm 1872, thị trưởng thứ ba của Quận Mergui, Ngài Ashly Din (1870–1875) đã bổ nhiệm sĩ quan cảnh sát đầu tiên đóng quân tại Maliwan, một ngôi làng cách Victoria Point hiện tại 24 dặm về phía bắc. Có lẽ cảnh sát nổi tiếng nhất ở Miến Điện trong thời kỳ này là tác giả George Orwell, người gia nhập Cảnh sát Đế quốc Ấn Độ ở Miến Điện vào năm 1922. Một cảnh sát thuộc địa nổi tiếng khác ở Miến Điện là Hector Hugh Munro, được biết đến với cái tên Saki. Sau độc lập (1948 - nay). Vào ngày 16 tháng 3 năm 1988, sau vụ sát hại hai sinh viên trong các cuộc biểu tình ủng hộ dân chủ, các sinh viên tuần hành trên Đường Prome đã phải đối mặt với cảnh sát chống bạo động của lực lượng an ninh "Lon Htein" gần Hồ Inya và nhiều người bị đánh chết hoặc chết đuối. Cảnh sát quốc gia được tạo thành từ một số đơn vị nhỏ hơn, bao gồm
19846709
71044228
https://vi.wikipedia.org/wiki?curid=19846709
Giao Ma Vương
Giao Ma Vương (phồn thể: 蛟魔王, giản thể: 蛟魔王), là một nhân vật được nhắc đến trong tác phẩm Tây du ký của Ngô Thừa Ân. Bản thể là một con giao long. Hắn là một trong những Ma Vương đứng vị trí thứ hai trong Thất Đại Thánh. Bản lĩnh của Hắn nếu giao đấu trên cạn có thể không bằng Tôn Ngộ Không nhưng nếu giao chiến dưới nước thì Giao Ma Vương không hề có đối thủ với biệt tài bơi dưới nước như đi bộ trên cạn. Tiểu sử. Hắn vốn dĩ là đứa con riêng của Bắc Hải Long Vương nhưng do ngoại hình khác biệt nên bị Long tộc vứt bỏ. Giao Ma Vương mang trong mình nỗi oán hận cho nên Hắn mới tự xưng là Phúc Hải Đại Thánh với hàm ý rằng lật đổ Bắc Hải Long Vương. Tuy là một Ma Vương nhưng Hắn vẫn mang trong mình Thần Long huyết mạch hết sức lợi hại và không thể xem thường.
19846713
71040465
https://vi.wikipedia.org/wiki?curid=19846713
Đồng ruộng (định hướng)
Đồng Ruộng hay đồng ruộng có thể là:
19846721
872953
https://vi.wikipedia.org/wiki?curid=19846721
Minamidaitō, Okinawa
là một ngôi làng thuộc huyện Shimajiri, tỉnh Okinawa, Nhật Bản. Tính đến ngày 1 tháng 10 năm 2020, dân số ước tính ngôi làng là 1.285 người và mật độ dân số là 42 người/km2. Tổng diện tích ngôi làng là 30,57 km2.
19846736
739642
https://vi.wikipedia.org/wiki?curid=19846736
Madonna Benois
Madonna Benois (Thánh mẫu Benois), là một bức tranh của danh họa người Ý thời Phục hưng - Leonardo da Vinci. Hiện tại, bức tranh đang được trưng bày tại Bảo tàng Hermitage, Saint Petersburg. Đây là một trong hai bức "Madonnas" được Leonardo bắt đầu vẽ vào tháng 10 năm 1478, bức còn lại là Madonna of the Carnation, hiện ở Alte Pinakothek, Munich.
19846771
593120
https://vi.wikipedia.org/wiki?curid=19846771
Bồ câu lam Rodrigues
Bồ câu lam Rodriguess thuộc một trong những loài bồ câu lam, là loài đặc hữu của đảo Rodrigues.Loài bồ câu này chỉ được biết đến nhờ mảnh xương được khai quật vào năm 2005, được phát hiện cùng với xương của diệc đêm Rodrigeus và gà nước Rodrigeus. Một mảnh xương đùi được mô tả vào năm 1879 nhưng đã bị thất lạc đến hiện nay cũng có thể thuộc về loài bồ câu này. Bồ câu lam Rodrigeus đã không được đề cập hay quan tâm của con người thời ấy nên không ai biết nó tuyệt chủng từ khi nào,
19846775
648222
https://vi.wikipedia.org/wiki?curid=19846775
Khúc côn cầu trên cỏ tại Đại hội Thể thao châu Á 1958
Nội dung thi đấu Khúc côn cầu trên cỏ chỉ dành cho nam tại Đại hội Thể thao châu Á 1958 ở Tokyo, Nhật Bản, giải đấu diễn ra từ ngày 25 Tháng 5 đến ngày 30 tháng 5 năm 1958 bao gồm 5 đội tham gia theo thể thức thi đấu vòng tròn. Sau mười trận đấu, Pakistan đứng đầu bảng với hiệu số bàn thắng cao hơn Ấn Độ và đã giành huy chương vàng. Ấn Độ đã giành huy chương bạc trong khi Hàn Quốc nhận huy chương đồng.
19846783
804975
https://vi.wikipedia.org/wiki?curid=19846783
Cách mạng Nhà vệ sinh ở Trung Quốc
Cách mạng Nhà vệ sinh () là chiến dịch của chính phủ Trung Quốc nhằm cải thiện các điều kiện vệ sinh ở Trung Quốc đại lục. Năm 2015, Tổng Bí thư Tập Cận Bình tuyên bố rằng Trung Quốc sẽ cải thiện điều kiện vệ sinh của nhà vệ sinh công cộng tại các điểm du lịch mà du khách nước ngoài đã phàn nàn từ lâu. Mục từ "Cách mạng Nhà vệ sinh" trong "Từ điển thuật ngữ mới của Tập Cận Bình" năm 2015 của Văn phòng Thông tin Quốc vụ viện giải thích chiến dịch này: "Cùng với hiện đại hóa nông nghiệp và xây dựng nông thôn mới, chính quyền địa phương sẽ đảm bảo rằng người dân có nhà vệ sinh hợp vệ sinh". Tập Cận Bình được khen ngợi vì vai trò lãnh đạo của ông trong chiến dịch này. Từ năm 2015 đến 2017, hơn 68.000 nhà vệ sinh công cộng đã được xây dựng ở Trung Quốc. Năm 2017, dự kiến sẽ xây thêm 64.000 nhà vệ sinh công cộng. Cùng năm đó, chiến dịch đã được mở rộng về mặt địa lý và chính quyền sẽ cải thiện điều kiện vệ sinh kém ở các vùng nông thôn của Trung Quốc. Truyền thông Nhà nước đưa tin rằng điều kiện vệ sinh không đảm bảo ở các nhà vệ sinh ở nông thôn có thể dẫn đến lây lan các bệnh như sốt rét và chiến dịch này nhằm mục đích giải quyết những vấn đề như vậy.
19846794
912316
https://vi.wikipedia.org/wiki?curid=19846794
VinFast VF Wild
VinFast VF Wild là mẫu xe hơi concept được giới thiệu lần đầu tiên tại Hội chợ Điện tử Tiêu dùng — CES 2024 diễn ra tại Las Vegas, Hoa Kỳ. Đây là mẫu xe bán tải điện đầu tiên của hãng.
19846825
648222
https://vi.wikipedia.org/wiki?curid=19846825
Samsung Galaxy A24
Samsung Galaxy A24 là điện thoại thông minh dựa trên Android được thiết kế, phát triển và tiếp thị bởi Samsung Electronics, đây như là một phần của Samsung Galaxy dòng A. Điện thoại này được công bố vào ngày 19 tháng 4 năm 2023.
19846845
303202
https://vi.wikipedia.org/wiki?curid=19846845
Phra Borom Maha Ratchawang (phó quận)
Phra Borom Maha Ratchawang (, ) là một "khwaeng" (phó quận) của quận Phra Nakhon, ở Băng Cốc, Thái Lan. Vào năm 2017 tổng dân số tại đây là 3.953 người. Lịch sử. Quận phó được đặt tên sau Cung điện Hoàng gia Thái Lan hoặc "Phra Borom Maha Ratchawang" trong tiếng Thái, nằm trong khu vực đó. Khi Somdet Chaophraya Maha Kasatsuek tự phong là Vua Rama I, sau cái chết của Vua Taksin, ông chuyển thủ đô của Xiêm La (Thái Lan ngày nay) đến cánh phải Sông Chao Phraya đối diện với cố đô, Thonburi. Ông xây dựng Cung điện mới cùng với sự thành lập chính thức của Vương quốc Rattanakosin vào ngày 21 tháng 4 năm 1782. Địa lý. Phra Borom Maha Ratchawang có thể được xem là phần phía Tây của quận và là khu vực hành chính của quận. Khu vực này tiếp giáp với nhiều phó quận (từ phía Bắc theo chiều kim đồng hồ): Chana Songkhram, Talat Yot, Bowon Niwet, San Chaopho Suea, Wat Ratchabophit, Wang Burapha Phirom tất cả nằm cùng quận, và Wat Kanlaya ở Thon Buri, Wat Arun ở Bangkok Yai, Siriraj, và Arun Amarin ở Bangkok Noi (bắc qua sông Chao Phraya).
19846848
648222
https://vi.wikipedia.org/wiki?curid=19846848
Leo núi thể thao tại Đại hội Thể thao châu Á 2022
Leo núi thể thao tại Đại hội Thể thao châu Á 2022 được tổ chức tại Trung tâm leo núi thể thao Keqiao Yangshan, Thiệu Hưng, Trung Quốc, từ ngày 3 đến ngày 7 tháng 10 năm 2023. Quốc gia tham dự. Tổng cộng có 108 vận động viên đến từ 16 quốc gia tranh tài môn thể thao leo núi tại Đại hội Thể thao châu Á 2022:
19846851
912316
https://vi.wikipedia.org/wiki?curid=19846851
Margaret Murray
Margaret Alice Murray (13 tháng 7 năm 1863 – 13 tháng 11 năm 1963) là nhà Ai Cập học, khảo cổ học, nhân học, sử học và dân gian học người Anh sinh ở Ấn Độ. Là người phụ nữ đầu tiên được bổ nhiệm một vị trí giảng dạy khảo cổ ở Vương quốc Anh, bà công tác tại University College London (UCL) từ năm 1898 tới năm 1935. Từ năm 1953 tới năm 1955, bà giữ chức chủ tịch Folklore Society, đồng thời xuất bản nhiều ấn phẩm học thuật suốt sự nghiệp của mình. Công trình tuyển chọn. Danh mục tác phẩm đã được xuất bản của Murray được Wilfrid Bonser tổng hợp trong cuốn "Folklore" vào năm 1961. Bạn thân của Murray là Drower cũng đã xuất bản một danh mục tác phẩm hạn chế sau khi bà qua đời vào năm 2004, và Kathleen L. Sheppard cũng đã xuất bản một danh mục tác phẩm khác trong tiểu sử về Murray của mình vào năm 2013.
19846863
648222
https://vi.wikipedia.org/wiki?curid=19846863
Leo núi thể thao tại Đại hội Thể thao châu Á 2022 – Tốc độ Nam
Nội dung thi đấu Leo núi thể thao tốc độ nam tại Đại hội Thể thao châu Á 2022 diễn ra vào ngày 3 tháng 10 năm 2023 tại Trung tâm leo núi thể thao Keqiao Yangshan, Thiệu Hưng, Trung Quốc.
19846866
880080
https://vi.wikipedia.org/wiki?curid=19846866
Daniel Iversen
Daniel Lønne Iversen (sinh ngày 19 tháng 7 năm 1997) là một cầu thủ bóng đá chuyên nghiệp người Đan Mạch hiện tại đang thi đấu ở vị trí thủ môn cho câu lạc bộ Stoke City tại EFL Championship, theo dạng cho mượn từ Leicester City. Sự nghiệp thi đấu. Đầu sự nghiệp. Iversen khởi đầu sự nghiệp của mình tại học viện trẻ của câu lạc bộ Gørding LIF, rồi gia nhập câu lạc bộ lớn nhất trong khu vực, Esbjerg khi mới 12 tuổi. Leicester City. Anh chuyển đến câu lạc bộ Leicester City vào tháng 1 năm 2016, ký hợp đồng có thời hạn đến tháng 6 năm 2019. Cho mượn tại Oldham. Iversen chuyển đến câu lạc bộ Oldham Athletic tại EFL League Two theo dạng cho mượn vào tháng 7 năm 2018, cùng ngày ký hợp đồng mới có thời hạn 4 năm với Leicester. Anh ra mắt chuyên nghiệp vào ngày 4 tháng 8 năm 2018, trong trận thua 2-1 trước Milton Keynes Dons. Iversen cản phá được một quả phạt đền và giúp Oldham giành chiến thắng 2-1 trước Fulham tại Cúp FA. Iversen có 49 lần ra sân trên mọi đấu trường cho "The Latics". Cho mượn tại Rotherham. Vào tháng 7 năm 2019, Iversen chuyển đến Rotherham United tại EFL League One theo dạng cho mượn kéo dài một mùa giải. Iversen ra mắt cho đội bóng vào ngày 3 tháng 8 năm 2019, trong chiến thắng 2-1 trước AFC Wimbledon. Cho mượn tại OH Leuven. Vào tháng 8 năm 2020, Iversen gia nhập Oud-Heverlee Leuven tại Giải bóng đá vô địch quốc gia Bỉ theo dạng cho mượn kéo dài một mùa giải. Iversen đá chính 5 trận trước khi dính chấn thương hông trong trận đấu với Oostende. Cho mượn tại Preston North End. Trở lại sau chấn thương, anh trở thành thủ môn số 2 sau Rafael Romo, dẫn đến việc anh bị chấm dứt hợp đồng cho mượn vào ngày 7 tháng 1 năm 2021, cho phép anh chuyển đến câu lạc bộ Preston North End theo dạng cho mượn cùng ngày hôm đó. Anh trở lại Preston North End theo hợp đồng cho mượn thứ hai vào tháng 8 năm 2021. Anh được vinh danh là Cầu thủ xuất sắc nhất mùa giải 2021–22. Trở lại Leicester City. Sau 6 năm, Iversen ra mắt Leicester vào ngày 23 tháng 8 năm 2022 trong trận đấu gặpStockport County tại Cúp EFL trên sân khách. Trong trận đấu ngày hôm đó, anh đã cản phá 3 quả phạt đền trong loạt sút luân lưu và được mô tả là một "người hùng". Màn trình diễn của anh nhận được những lời khen ngợi từ huấn luyện viên Brendan Rodgers. Anh ra mắt Giải bóng đá Ngoại hạng Anh vào ngày 18 tháng 3 năm 2023, trong trận hòa 1-1 trước Brentford. Cho mượn tại Stoke City. Vào ngày 5 tháng 1 năm 2024, Iversen gia nhập câu lạc bộ Stoke City theo dạng cho mượn cho đến hết mùa giải 2023–24. Sự nghiệp quốc tế. Iversen từng đại diện cho Đan Mạch từ cấp độ U-16 đến U-21. Iversen được gọi chuẩn bị cho Giải vô địch bóng đá U-21 châu Âu 2019, chơi cả 3 trận của Đan Mạch và cản phá được một quả phạt đền trong chiến thắng 3–1 trước Áo. Vào tháng 9 năm 2019, Iversen lần đầu tiên nhận được cuộc gọi triệu tập lên đội tuyển quốc gia Đan Mạch chuẩn bị cho 2 trận đấu tại Vòng loại giải vô địch bóng đá châu Âu 2020 gặp Gibraltar và Gruzia. Danh hiệu. Cá nhân
19846874
159216
https://vi.wikipedia.org/wiki?curid=19846874
Huỳnh Hữu Nghĩa (chính khách)
Huỳnh Hữu Nghĩa (2 tháng 10 năm 1927 – ?) là chính khách người Việt Nam từng một thời giữ chức Tổng trưởng Bộ Lao động Quốc gia Việt Nam và Bộ trưởng Bộ Lao động Việt Nam Cộng hòa. Tiểu sử. Huỳnh Hữu Nghĩa chào đời ngày 2 tháng 10 năm 1927 tại Sài Gòn, Nam Kỳ, Liên bang Đông Dương. Ông được hấp thụ nền giáo dục tư tưởng Khổng Mạnh và bắt đầu tham gia hoạt động chính trị từ năm 14 tuổi. Từ năm 1941 đến năm 1945, ông gia nhập phong trào kháng chiến chống thực dân Pháp và đế quốc Nhật dưới quyền Tướng Trình Minh Thế. Từ năm 1953 đến năm 1954, ông phối hợp với Ngô Đình Nhu tổ chức Cần lao Nhân vị Cách mạng Đảng và lên làm Phó lãnh tụ Đảng. Tháng 3 năm 1955, chính phủ Quốc gia Việt Nam nhờ ông giúp đỡ mà giành được sự ủng hộ của Tướng Trình Minh Thế. Ngày 10 tháng 5 năm 1955, ông được Thủ tướng Ngô Đình Diệm bổ nhiệm làm Tổng trưởng Bộ Lao động Quốc gia Việt Nam. Sau khi thành lập chính thể Việt Nam Cộng hòa, Tổng thống Diệm vẫn để ông giữ nguyên chức vụ cũ chỉ thay đổi danh xưng Tổng trưởng thành Bộ trưởng mà thôi. Ông tiếp tục làm Bộ trưởng Bộ Lao động cho đến lúc Hội đồng Quân nhân Cách mạng ra lệnh giải tán chính phủ Đệ Nhất Cộng hòa vào ngày 2 tháng 11 năm 1963.
19846887
769406
https://vi.wikipedia.org/wiki?curid=19846887
Tiêu Mỹ Cầm
Tiêu Mỹ Cầm (Hsiao Bi-khim, ; tên khai sinh Bi-khim Louise Hsiao vào ngày 7 tháng 8 năm 1971) là một nhà chính trị và ngoại giao người Đài Loan và là Phó Tổng thống đắc cử của Trung Hoa Dân Quốc. Bà từng là thành viên của Lập pháp viện trong giai đoạn 2002-2008 và 2012-2020 và Đại diện Đài Loan tại Hoa Kỳ từ năm 2020-2023. Vào tháng 11 năm 2023, Đảng Dân chủ Tiến bộ (DPP) đề cử bà làm ứng cử viên phó tổng thống trong cuộc bầu cử tổng thống cùng với ứng cử viên tổng thống Lại Thanh Đức. Tiêu Mỹ Cầm sinh tại Nhật Bản, lớn lên tại Đài Nam, Đài Loan, sau đó chuyển đến Hoa Kỳ. Bà tốt nghiệp Đại học Oberlin vào năm 1993 và nhận bằng thạc sĩ khoa học chính trị từ Đại học Columbia vào năm 1995. Bà là thành viên của Đảng Dân chủ Tiến bộ và là một nhân vật quan trọng trong nhóm phụ trách chính sách đối ngoại của Đảng này. Trước đó bà từng là phó chủ tịch của Quốc tế Tự do. Đầu đời và giáo dục. Tiêu Mỹ Cầm sinh tại Kōbe, Nhật Bản, có cha là người Đài Loan (Tiêu Thanh Phân 蕭清芬) và mẹ là người Mỹ (Peggy Cooley). Bà lớn lên tại Đài Nam, Đài Loan, khi lớn lên bà nói tiếng Quan thoại, Phúc Kiến và Anh, được nuôi dưỡng trong một gia đình Trưởng lão. Bà chuyển đến Hoa Kỳ ở độ tuổi thiếu niên và tốt nghiệp Trường trung học Montclair tại Montclair, New Jersey. Bà có bằng cử nhân về nghiên cứu Đông Á tại Đại học Oberlin và nhận bằng thạc sĩ về khoa học chính trị tại Đại học Columbia. Sự nghiệp chính trị. Tiêu Mỹ Cầm hoạt động tích cực tại văn phòng đại diện Đảng Dân chủ Tiến bộ tại Hoa Kỳ, giữ vai trò là một điều phối viên hoạt động. Khi trở về Đài Loan, bà trở thành giám đốc sự vụ quốc tế của Đảng và đại diện cho đảng tại nhiều hội nghị quốc tế khác nhau trong hơn một thập niên. Sau khi Trần Thủy Biển nhậm chức tổng thống Trung Hoa Dân Quốc vào năm 2000, Tiêu Mỹ Cầm làm thông dịch viên và cố vấn cho ông trong gần hai năm. Việc bà giữ hai quốc tịch là Hoa Kỳ và Trung Hoa Dân Quốc (Đài Loan) trong khi đang giữ một chức vụ trong chính phủ đã trở thành một vấn đề tranh luận, và bà từ bỏ quốc tịch Hoa Kỳ vào năm 2002 theo yêu cầu của Luật Việc làm công vụ viên được thông qua năm 2000. Sự nghiệp lập pháp. Vào tháng 1 năm 2001, Tiêu Mỹ Cầm tuyên bố ý định tranh cử Lập pháp viện để giành tư cách là thành viên bổ sung đại diện cho các khu vực bầu cử hải ngoại, dẫn lý do là bà có kinh nghiệm trong quan hệ quốc tế. Bà được bầu vào tháng 12 cùng năm. Trong bầu cử vào tháng 12 năm 2004, Tiêu Mỹ Cầm được bầu lại vào Lập pháp viện, trong tư cách là đại diện cho khu vực bầu cử số 1 của Đài Bắc, bao gồm các quận phía bắc. Khi là một nhà lập pháp, bà phục vụ trong Ủy ban Ngoại giao và Kiều vụ, Ủy ban Trình tự và Ủy ban Kỷ luật. Bà hoạt động về một số vấn đề trong cơ quan lập pháp, đặc biệt là nữ quyền, quyền của người nước ngoài tại Đài Loan và các quyền con người khác. Bà ủng hộ việc sửa đổi luật quốc tịch để cho phép các cá nhân khi sinh ra có cha hoặc mẹ mang quốc tịch Trung Hoa Dân Quốc cũng có thể yêu cầu quốc tịch Trung Hoa Dân Quốc bất kể độ tuổi, và cũng đề xuất và đồng bảo trợ các bản sửa đổi về Đạo luật Di trú nhằm chống phân biệt đối xử và chống bạo lực gia đình. Bà cũng là người đề xướng quyền động vật, đề xuất các bản sửa đổi về Đạo luật Bảo vệ Động vật, và cũng thúc đẩy việc thông qua Đạo luật Ngăn chặn quấy rối tình dục vào tháng 1 năm 2005. Vào tháng 5 năm 2005, Tiêu Mỹ Cầm đại diện cho Đảng Dân chủ Tiến bộ trong đại hội thường niên của Quốc tế Tự do tại Sofia, Bulgaria, tại đó bà được bầu làm phó chủ tịch của tổ chức. Bà cáo buộc rằng bản thân và các đại biểu khác của Đảng mình đã bị theo dõi trong suốt chuyến thăm Bulgaria, bởi hai người không rõ danh tính do đại sứ quán Trung Quốc tại Sofia cử đi. Cùng tháng đó, bà cũng bắt đầu chiến dịch khuyến khích người hâm mộ bóng chày Đài Loan viết e-mail cho New York Yankees để yêu cầu họ giữ cầu thủ giao bóng người Đài Loan Vương Kiến Dân 王建民 tại cấp major league. Tiêu Mỹ Cầm là một trong những nhà lập pháp của Đảng Dân chủ Tiến bộ bị một số người ủng hộ đảng này nhắm tới với lý do không đủ trung thành, có một chương trình phát thanh ủng hộ độc lập gọi bà là " Trung Quốc Cầm" (中國琴) vào tháng 3 năm 2007, cáo buộc rằng bà thân thiết với phái "Tân triều lưu" cũ của Đảng. Bà được một số thành viên khác trong Đảng bảo vệ, nhưng không được Đảng đề cử tái tranh cử trong bầu cử Lập pháp viện vào tháng 1 năm 2008, một số người cho rằng điều này là kết quả từ cuộc tranh cãi đó. Tiêu Mỹ Cầm rời Lập pháp viện sau khi hết nhiệm kỳ vào ngày 31 tháng 1 năm 2008. Bà là người phát ngôn cho chiến dịch tranh cử tổng thống không thành công của Tạ Trường Đình vào năm 2008. Bà cũng là phó chủ tịch của Quỹ trao đổi Đài Loan-Tây Tạng, thành viên ban quản trị của Quỹ Dân chủ Đài Loan, thành viên ban điều hành của Liên minh Tự do và Dân chủ Châu Á, và là thành viên sáng lập Hiệp hội Thể thao Phụ nữ Đài Loan. Từ năm 2010, Tiêu Mỹ Cầm dành một thập niên đại diện cho Đảng Dân chủ Tiến bộ tại huyện Hoa Liên, đây là một khu vực bảo thủ ủng hộ mạnh mẽ Quốc dân Đảng. Cùng năm 2010, bà thua trong một cuộc bầu cử phụ, nhưng được cho là đã phá vỡ vị thế vững chắc của Quốc dân Đảng tại đây. Sau đó, bà thành lập văn phòng tại Hoa Liên, tiếp tục đi lại hàng tuần giữa Đài Bắc và Hoa Liên. Tiêu Mỹ Cầm trở lại Lập pháp viện vào tháng 2 năm 2012, được bầu theo danh sách đảng. Năm 2016, bà kế nhiệm Vương Đình Thăng làm nghị viên lập pháp đại diện cho huyện Hoa Liên. Vào năm 2018, một chiến dịch bãi nhiệm được tổ chức nhằm chống lại bà, với lý do bà ủng hộ mạnh mẽ hợp pháp hóa hôn nhân đồng giới, nhưng không thành công. Bà không chịu khuất phục trước áp lực, tiếp tục lên tiếng mạnh mẽ cho Hualien Pride. Vào tháng 8 năm 2019, bà nhận được đề cử của Đảng Dân chủ Tiến bộ để tranh cử một nhiệm kỳ nữa đại diện cho huyện Hoa Liên. Bà thất cử trước Phó Côn Kì trong bầu cử lập pháp viện vào năm 2020. Sự nghiệp ngoại giao. Tiêu Mỹ Cầm rời khỏi Lập pháp viện sau khi kết thúc nhiệm kỳ vào năm 2020, sau đó được bổ nhiệm làm cố vấn cho Hội đồng An ninh Quốc gia vào tháng 3 năm 2020. Tháng 6 năm đó, bà được bổ nhiệm làm đại diện của Đài Loan tại Hoa Kỳ, kế nhiệm Cao Thạc Thái và là người phụ nữ đầu tiên đảm nhận vai trò này. Bà tuyên thệ nhậm chức vào ngày 20 tháng 7 năm 2020. Tiêu Mỹ Cầm được mời chính thức và đến tham dự lễ nhậm chức của Tổng thống Hoa Kỳ Joe Biden vào ngày 20 tháng 1 năm 2021. Đây là lần đầu tiên đại diện của Đài Loan tại Hoa Kỳ chính thức tham dự lễ nhậm chức tổng thống Hoa Kỳ, kể từ khi Hoa Kỳ cắt đứt quan hệ ngoại giao với Đài Loan vào năm 1979. Đứng trước Điện Capitol tại lễ nhậm chức, bà nói "Dân chủ là ngôn ngữ chung của chúng ta và tự do là mục tiêu chung của chúng ta". Vào ngày Quốc khánh Trung Hoa Dân Quốc năm 2021, Tiêu Mỹ Cầm thực hiện nghi thức giao bóng đầu tiên trước một trận đấu của New York Mets, kỷ niệm ngày Mets Đài Loan hàng năm lần thứ 16. Trở về Đài Loan. Vào ngày 20 tháng 11 năm 2023, ứng cử viên tổng thống của Đảng Dân chủ Tiến bộ là Lại Thanh Đức chính thức chỉ định Tiêu Mỹ Cầm là ứng cử viên phó tổng thống của mình trong bầu cử tổng thống năm 2024. Đời tư. Vào tháng 11 năm 2000, tạp chí lá cải địa phương "The Journalist" tuyên bố sai rằng Phó Tổng thống Lã Tú Liên từng nói Tiêu Mỹ Cầm ngoại tình với Tổng thống Trần Thủy Biển. Không có bằng chứng ủng hộ tuyên bố này, và Lã Tú Liên đã kiện tạp chí về tội phỉ báng tại tòa án dân sự. Tạp chí cuối cùng được lệnh phải xin lỗi và đính chính thừa nhận rằng họ đã bịa đặt câu chuyện. Trong sự nghiệp chính trị của mình, Tiêu Mỹ Cầm và các nhà lập pháp Trịnh Lệ Quân 鄭麗君 và Khâu Nghị Oánh 邱議瑩 có biệt danh là "S.H.E của DPP." Bà là người ủng hộ lâu năm về bình đẳng giới và quyền LGBT tại Đài Loan. Bà là một người yêu mèo, và vào tháng 7 năm 2020 cho biết dự định mang theo 4 con mèo của mình khi chuyển đến Mỹ với tư cách là đại diện của Đài Loan tại nước này. Trên tư cách là phái viên của Đài Loan, bà nói rằng bà sẽ chống lại chính sách ngoại giao chiến lang của Trung Quốc bằng nhãn hiệu ngoại giao "chiến binh mèo" của riêng mình. Trừng phạt. Vào ngày 17 tháng 8 năm 2022, sau khi Chủ tịch Hạ viện Hoa Kỳ Nancy Pelosi đến thăm Đài Loan vào ngày 2–3 tháng 8, Trung Quốc đưa bảy quan chức Đài Loan vào danh sách đen, trong đó có Tiêu Mỹ Cầm, với cáo buộc ủng hộ Đài Loan độc lập. Theo đó họ bị cấm nhập cảnh Trung Quốc đại lục cùng Hồng Kông và Ma Cao, đồng thời hạn chế họ làm việc với các quan chức Trung Quốc. Tờ báo nhà nước Trung Quốc "Thời báo Hoàn Cầu" gọi bà và sáu quan chức còn lại là "những kẻ ly khai ngoan cố". Vào tháng 4 năm 2023, Tiêu Mỹ Cầm bị Trung Quốc trừng phạt lần thứ hai sau cuộc gặp giữa Tổng thống Thái Anh Văn và Chủ tịch Hạ viện Hoa Kỳ Kevin McCarthy tại Hoa Kỳ. Lệnh trừng phạt thứ hai còn bao gồm việc ngăn chặn các tổ chức và cá nhân Trung Quốc đại lục hợp tác với các nhà đầu tư và công ty liên quan đến cá nhân bị trừng phạt.
19846894
71044999
https://vi.wikipedia.org/wiki?curid=19846894
I'll-It
I'll-It (Tiếng Hàn: 아일릿; Romaja: Aillis; được viết cách điệu là I'LL-IT) là một nhóm nhạc nữ Hàn Quốc được thành lập bởi Belift Lab, một công ty trực thuộc Hybe Corporation. Được thành lập thông qua chuơng trình sống còn hợp tác sản xuất giữa Belift Lab và JTBC vào năm 2023, "R U Next?." Nhóm bao gồm 5 thành viên: Yunah, Minju, Moka, Wonhee và Iroha. Tên gọi. Cái tên I'll-It được giới thiệu trong buổi phát sóng trực tiếp tập cuối của "R U Next?". Trong tập phim, người ta giải thích rằng cái tên "đại diện cho việc lựa chọn động từ của riêng bạn để đặt giữa "I'll" và "It" ", truyền tải khả năng hành động và đưa ra quyết định một cách độc lập của các thành viên. Sự nghiệp. 2023: Quá trình hình thành trước khi ra mắt thông qua "R U Next?". Series R U Next? của đài JTBC với 10 tập, được phát sóng từ ngày 30 tháng 6 đến ngày 1 tháng 9 năm 2023, trong đó 22 thí sinh cạnh tranh để ra mắt trong một nhóm nhạc nữ 6 thành viên trực thuộc Belift Lab. Tập cuối chứng kiến ​​​​sự hình thành đội hình 6 thành viên của nhóm, trong đó hai thành viên được công chúng lựa chọn và 4 thành viên được các nhà sản xuất của công ty lựa chọn. Đội hình cuối cùng của Wonhee, Youngseo, Minju, Iroha, Moka và Yunah, đã được công bố vào cuối buổi phát sóng. Vào ngày 5 tháng 1 năm 2024, Belift Lab thông báo Youngseo đã rời nhóm. Trước đó, Belift Lab và Youngseo đã thảo luận về các hoạt động trong tương lai của cô và đồng ý cho cả hai bên chấm dứt hợp đồng độc quyền.
19846900
475120
https://vi.wikipedia.org/wiki?curid=19846900
Suriname tại Thế vận hội
Suriname lần đầu tham gia Thế vận hội vào năm 1960, và đã gửi các vận động viên (VĐV) tới hầu hết các kỳ Thế vận hội Mùa hè kể từ đó. Suriname bỏ lỡ đại hội năm 1964, và tẩy chay đại hội năm 1980. Suriname chưa từng dự has Thế vận hội Mùa đông. Các VĐV Suriname đã giành hai huy chương tại Thế vận hội Mùa hè. Ủy ban Olympic quốc gia của Suriname được thành lập năm 1959 và được Ủy ban Olympic Quốc tế công nhận cùng năm.
19846903
912316
https://vi.wikipedia.org/wiki?curid=19846903
Động đất Kurşunlu 1951
Động đất Kurşunlu 1951 () là trận động đất xảy ra vào lúc 20:33 (TRT) ngày 13 tháng 8 năm 1951. Trận động đất có cường độ 6.9 richer, tâm chấn độ sâu khoảng 10 km. Hậu quả trận động đất đã làm 50 người chết và 3.354 người bị thương.
19846904
71045585
https://vi.wikipedia.org/wiki?curid=19846904
Vũ Thúy Quỳnh
Vũ Thúy Quỳnh ( sinh ngày 27 tháng 8 năm 1998) là một người mẫu Việt Nam, cô là Á Quân 3 đầu tiên của cuộc thi The New Mentor 2023 team Hương Giang, cô cũng từng lọt vào Top 12 và đạt danh hiệu Siêu mẫu Phong cách tại Siêu mẫu Việt Nam 2018. Cô lọt vào Top 10 Hoa hậu Hoàn vũ Việt Nam 2022 và tiếp tục quay lại và lọt vào Top 5 chung cuộc Hoa hậu Hoàn vũ Việt Nam 2023. Tiểu sử. Vũ Thúy Quỳnh sinh năm 1998 tại Điện Biên, cô bắt đầu hoạt động vai trò người mẫu vào năm 2018. Cô tốt nghiệp tại Học viện Hành chính Quốc gia. Sự nghiệp. Siêu mẫu Việt Nam 2018. Thúy Quỳnh lần đầu tham gia thuộc đội huân luyện viên Hương Giang và cô lọt vào Top 12 chung kết tại cuộc thi và đạt danh hiệu Siêu mẫu Phong cách 2018. Hoa hậu Hoàn vũ Việt Nam 2022. Cô lần đầu thử sức tại cuộc thi sắc đẹp và đã lọt vào Top 10 chung cuộc cùng với giải phụ Người đẹp Ảnh và Top 5 Người đẹp Biển. The New Mentor 2023. Cô tham gia và đạt danh hiệu Á Quân 3 chung cuộc. Hoa hậu Hoàn vũ Việt Nam 2023. Cô quay trở lại cuộc thi và xuất sắc lọt vào Top 5 chung cuộc cùng với giải phụ Người đẹp Truyền thông.
19846905
808347
https://vi.wikipedia.org/wiki?curid=19846905
Danh sách tác phẩm của Leonardo da Vinci
Nhà bác học người Ý Leonardo da Vinci (1452–1519) là một "vĩ nhân" thời kỳ Phục hưng (Renaissance Great Man), ông có sức ảnh hưởng vô cùng lớn đến nền nghệ thuật sau này. Hiện nay, chỉ có khoảng tám tác phẩm lớn là: "Sự sùng kính của các hiền sĩ", "Thánh Jerome ở chốn hoang vu", "Đức mẹ đồng trinh trong hang đá", "Bữa ăn tối cuối cùng", trần nhà của Sala delle Asse, "Trinh nữ và Hài nhi với Thánh Anne" và "Thánh John tẩy giả" được các nhà nghệ thuật xác định chắc chắn là của Leonardo, trong đó bức Trinh nữ và Hài nhi với Thánh Anne và Mona Lisa gây ra rất ít hoặc không gây tranh cãi trong quá khứ về độ chính xác. Mười tác phẩm được bổ sung thêm được nhiều người cho là tác phẩm của ông, mặc dù hầu hết trước đây đã gây tranh cãi hoặc nghi ngờ đáng kể: "Anunciation", "Madonna of the Carnation", "Lễ rửa tội của Chúa Kitô" (với thầy của ông, Verrocchio), Ginevra de' Benci, Madonna Benois, "Chân dung một nhạc sĩ" (có thể có sự hỗ trợ của xưởng vẽ), "Người đàn bà và con chồn", "La belle ferronnière", "Đức mẹ đồng trinh trong hang đá phiên bả London" (với sự hỗ trợ của xưởng vẽ), "Chân dung của Isabella d'Este" và "Thánh John tẩy giả". Các tác phẩm chính còn tồn tại. Lưu ý: Tác phẩm hợp tác ("hoàn thành một phần)<br> Có thể là tác phẩm hợp tác ("không chắc chắn")
19846906
71059891
https://vi.wikipedia.org/wiki?curid=19846906
Hoa hậu Hòa bình Việt Nam 2024
Hoa hậu Hòa bình Việt Nam 2024 là cuộc thi Hoa hậu Hòa bình Việt Nam được tổ chức lần thứ 3. Đêm chung kết dự kiến diễn ra vào tháng 6 năm 2024 tại Nhà thi đấu Phú Thọ, Quận 11, Thành phố Hồ Chí Minh. Hoa hậu Hòa bình Việt Nam 2023 Lê Hoàng Phương đến từ Khánh Hòa sẽ trao lại vương miện cho người kế nhiệm vào đêm chung kết.
19846908
872953
https://vi.wikipedia.org/wiki?curid=19846908
Đài Truyền hình Quốc gia Bulgaria
Đài Truyền hình Quốc gia Bulgaria (; viết tắt: BNT (БНТ)) là tổ chức phát sóng công cộng quốc gia thuộc sở hữu của chính phủ Bulgaria. Thành lập vào ngày 25 tháng 12 năm 1959. BNT là thành viên của tổ chức Liên hiệp Phát sóng châu Âu, EGTA, IMZ, CIRCOM, FIAT và BBLF.
19846910
71058218
https://vi.wikipedia.org/wiki?curid=19846910
Hoa hậu Thế giới Việt Nam 2024
Hoa hậu Thế giới Việt Nam 2024 là cuộc thi Hoa hậu Thế giới Việt Nam được tổ chức lần thứ 4 dự kiến diễn ra từ tháng 9 đến tháng 12 năm 2024. Đêm chung kết dự kiến diễn ra vào tháng 12 năm 2024. Hoa hậu Thế giới Việt Nam 2023 Huỳnh Trần Ý Nhi đến từ Bình Định sẽ trao lại vương miện cho người kế nhiệm vào đêm chung kết. Đêm chung kết hứa hẹn có sự tham dự của tân Hoa hậu Thế giới 2023.
19846917
333700
https://vi.wikipedia.org/wiki?curid=19846917
Kiril, Thân vương xứ Preslav
Vương tử Kiril của Bulgaria, Thân vương xứ Preslav (tiếng Bulgaria: Кирил, принц Преславски; tiếng Đức: "Kyrill Heinrich Franz Ludwig Anton Karl Philipp Prinz von Bulgarien"; 17 tháng 11 năm 1895 – 1 tháng 2 năm 1945) là con trai thứ hai của Sa hoàng Ferdinand I của Bulgaria và người vợ đầu tiên của ông Marie Louise xứ Bourbon-Parma. Ông là em trai của Sa hoàng Boris III của Bulgaria và là nhiếp chính vương của Vương quốc Bulgaria từ năm 1943 đến năm 1944 dưới thời Sa hoàng Simeon II của Bulgaria còn thơ ấu. Ông bị Tòa án Nhân dân của chính quyền Cộng sản kết án tử hình và xử tử vào đêm ngày 1 tháng 2 năm 1945. Nguồn gốc hoàng gia. Kiril sinh ngày 17 tháng 1 năm 1895 tại kinh đô Sofia, Thân vương quốc Bulgaria, ông là con trai thứ hai của Sa hoàng Ferdinand I của Bulgaria và người vợ đầu tiên là Marie Louise xứ Bourbon-Parma. Bà nội của ông là Vương nữ Clémentine của Orléans, con gái của vua Louis-Philippe I của Pháp đến từ Vương tộc Orléans, ông bà ngoại là Công tước xứ Parma, đến từ Vương tộc Borbone-Parma, gốc tích từ hoàng gia Tây Ban Nha gốc Pháp. Vương tộc của ông là một nhánh của Nhà Sachsen-Coburg và Gotha vì thế có liên hệ huyết thống mật thiết với hoàng gia Anh, Bồ Đào Nha và Bỉ Vào tháng 9 năm 1936, Vương tử Kiril tháp tùng Vua Edward VIII của Anh trong chuyến công du Iceland. Có mặt sau cái chết của anh trai mình, Sa hoàng Boris III của Bulgaria, vào ngày 28 tháng 8 năm 1943, Kiril được Quốc hội Bulgaria bổ nhiệm làm người đứng đầu hội đồng nhiếp chính, giữ chức Nguyên thủ quốc gia cho đến khi con trai của Sa hoàng quá cố là Simeon II của Bulgaria, lên 18 tuổi. Vương tử Kiril, cùng với chị dâu là vương thái hậu Giovanna xứ Savoia, con gái của vua Ý, chủ trì lễ tang cấp nhà nước cho anh trai mình là Sa hoàng Boris III vào ngày 5 tháng 9 năm 1943 tại Nhà thờ Thánh Alexander Nevsky, Sofia, sau đó đi xuyên thành phố đến ga xe lửa chính nơi đoàn tàu tang lễ chờ để đưa thi thể đến Tu viện Rila thế kỷ 12 trên núi. Thời kỳ nhiếp chính vương. Sau đó Thân vương Kiril và ba chính phủ liên tiếp đã nỗ lực thoát khỏi các thỏa thuận của Bulgaria với Đức, đặc biệt là thỏa thuận cho phép họ sử dụng tuyến đường sắt đến Hy Lạp và quân đội Đức đóng quân dọc theo đó để bảo vệ. Một phái đoàn Bulgaria đã đến Cairo trong nỗ lực đàm phán với Hoa Kỳ và Vương quốc Anh nhưng không thành công, sau đó từ chối gặp họ nếu không có sự tham gia của Liên Xô. Bất chấp mối quan hệ ngoại giao liên tục của Sofia với Moscow, vào ngày 5 tháng 9 năm 1944, quốc gia này tuyên chiến với Bulgaria và vào ngày 8 tháng 9, quân đội Liên Xô đã vượt qua biên giới Romania và sông Danube. Mặt trận Tổ quốc, một liên minh của Đảng Cộng sản, cánh tả của Liên minh Nông nghiệp Quốc gia Bulgaria, nhóm "Zveno" và một số chính trị gia thân Liên Xô trở về sau cuộc sống lưu vong ở Liên Xô, đã thực hiện một cuộc đảo chính quân sự do Liên Xô hậu thuẫn vào ngày 9 tháng 9 và nắm quyền lực. Bị kết án và tử hình. Cuối tháng 1 năm 1945, Thân vương Kiril bị Tòa án Nhân dân kết án tử hình. Vào đêm ngày 1 tháng 2 năm 1945, ông bị hành quyết tại Nghĩa trang Trung tâm Sofia cùng với cựu Thủ tướng kiêm Nhiếp chính Giáo sư Bogdan Filov, Nhiếp chính Nikola Mihov, cùng một loạt cựu bộ trưởng nội các, cố vấn hoàng gia và 67 nghị sĩ. Ngày 26/8/1996, Tòa án Tối cao đã hủy bản án ngày 1/2/1945 kết án tử hình ba nhiếp chính, bộ trưởng và ủy viên hội đồng.
19846918
940399
https://vi.wikipedia.org/wiki?curid=19846918
Charles của Bỉ
Charlé của Bỉ, Bá tước xứ Flanders (tiếng Hà Lan: "Karel"; tiếng Đức: "Karl"; 10 tháng 10 năm 1903 – 1 tháng 6 năm 1983) là thành viên của hoàng gia Bỉ, từng giữ chức nhiếp chính vương tử của Bỉ từ năm 1944 đến năm 1950, trong khi một ủy ban tư pháp điều tra anh trai ông là Vua Leopold III của Bỉ, về việc liệu ông có phản bội quân Đồng minh trong Thế chiến thứ hai bằng cách đầu hàng sớm vào năm 1940 và cộng tác với Đức Quốc xã trong thời gian chiếm đóng Bỉ hay không. Quyền nhiếp chính của Karel kết thúc khi Leopold được phép trở lại Bỉ. Ngay sau khi trở về và tiếp tục các nhiệm vụ quân chủ của mình, Leopold thoái vị để nhường ngôi cho con trai mình là Vương tử Baudouin. Trong Chiến tranh thế giới thứ hai Karel được biết đến với cái tên "General du Boc", để che giấu danh tính vì lý do an ninh. Ông có mối quan hệ với RAF Hullavington, nơi có nhiều sĩ quan cấp cao từ các quốc gia Đồng minh đóng quân hoặc vận chuyển đến và đi.
19846933
153657
https://vi.wikipedia.org/wiki?curid=19846933
Pyotr Stepanovich Kotlyarevsky
Pyotr Stepanovich Kotlyarevsky (chữ Nga: Пётр Степа́нович Котляре́вский) là một tướng lĩnh nổi tiếng của Đế quốc Nga đầu thế kỷ XIX. Ông đã chỉ huy đơn vị của mình giành những thắng lợi quan trọng cho Nga trong Chiến tranh Nga – Thổ Nhĩ Kỳ (1806 – 1812) và Chiến tranh Nga - Ba Tư (1804 – 1813). Pyotr Kotlyarevsky sinh ra trong một gia đình linh mục thuộc dòng họ quý tộc Kotlyarevsky tại Kupyansky, Kharkiv và được định hướng sẽ trở thành linh mục. Song, vị chỉ huy nổi tiếng tương lai là Ivan Petrovich Lazarev khi ở nhờ nhà ông trong một chuyến hành quân đã phát hiện ra những tư chất đặc biệt của Kotlyarevsky và đã thuyết phục gia đình đồng ý cho Kotlyarevsky theo ông làm binh nghiệp. Lúc đó, năm 1795, Kotlyarevsky mới 14 tuổi, phục vụ trong trung đoàn do Lazarev chỉ huy. Trận chiến đầu tiên mà ông tham gia là trận vây hãm Derbent. Những thành tích quan trọng mà Pyotr Kotlyarevsky đạt được trong cuộc đời binh nghiệp là chiếm được Meghri ở biên giới Nga - Ba Tư và đẩy lui lực lượng Ba Tư đông tới một vạn quân với cố vấn người Anh trong khi lực lượng của Kotlyarevsky chỉ khoảng một đại đội quân Nga và lực lượng phối hợp người Armenia. Pyotr được tặng Huân chương Thánh George hạng tư vì thành tích này. Vào ngày 7 tháng 12 năm 1810, ông đã chiếm được pháo đài Akhalkalaki mà Bá tước Gudovich đã không chiếm được vài năm trước đó. Đến ngày 20 tháng 12 năm 1810, ông đã chinh phục toàn bộ vùng Akhalkalaki. Sau đó, ông được thăng cấp tướng ở tuổi 29 và các tiểu đoàn của ông được tặng cờ Thánh George. Sau đó, trong chuyến thám hiểm tới Hãn quốc Karabakh, ông đã nhận được Huân chương Thánh Anne hạng nhất và được phát 1.200 rúp hàng năm. Vào ngày 19 tháng 10 năm 1812, Kotlyarevsky phát động một cuộc tấn công bằng lưỡi lê quyết định với một lực lượng hai nghìn người và sáu khẩu súng vào trại Ba Tư, khiến quân Ba Tư phải bỏ chạy. Và ngay trong đêm đó, bằng một cuộc tấn công bất ngờ, ông đã tiêu diệt tàn quân của quân Ba Tư tại Aslanduz. Các cờ hiệu của người Ba Tư bại trận được đặt trong Nhà thờ Kazan. Vì chiến thắng quân Ba Tư tại Araks, Kotlyarevsky được phong quân hàm trung tướng vào ngày 5 tháng 12 năm 1812, và vì chiến thắng tại Aslanduz ông được thưởng Huân chương Thánh George hạng ba. Chuẩn bị cho cuộc tấn công vào Lankaran, Kotlyarevsky ra lệnh cho biệt đội vào ngày 30 tháng 12 năm 1812: “sẽ không được rút lui”. Quân Nga mất hai phần ba quân số nhưng chiếm được Lankaran. Kotlyarevsky được tìm thấy trên chiến trường trong một đống xác chết với ba vết thương. Mặt lệch sang một bên, mất mắt phải, hàm bị dập, xương đầu gãy lòi ra ngoài tai (cả đời ông giữ 40 ​​chiếc xương lấy ra từ đầu trong một chiếc hộp mà không cho ai xem), nhưng nhờ nỗ lực của các bác sĩ, ông đã sống sót. Việc chiếm được pháo đài Lankaran đã mở ra con đường giúp Đế quốc Nga trực tiếp xâm chiếm Ba Tư. Ba Tư phải chấp nhận ký hòa ước Gulistan ngày 12 tháng 10 năm 1813, theo đó Nga đã mua lại bờ biển phía tây của Biển Caspian cho Astara. Nga được độc quyền duy trì một hạm đội ở Biển Caspian. Nhờ quân công chiếm được Hãn quốc Talysh, Tổng tư lệnh Trung tướng Rtishchev N.F. trao cho Kotlyarevsky “trong bộ đồng phục đầy đủ” Huân chương Thánh George hạng nhì. Tuy nhiên, do thương nặng, ông phải phục viên và về sống ở làng Aleksandrov gần Bakhmut và sau đó là làng Feodosia - nơi ông sống khoảng mười năm rồi qua đời. Victor Kamenir đánh giá Pyotr Stepanovich Kotlyarevsky là một trong bốn tướng lĩnh "bất tử" của Nga.
19846946
912316
https://vi.wikipedia.org/wiki?curid=19846946
Động đất và sóng thần Flores 1992
Động đất và sóng thần Flores 1992 () là trận động đất xảy ra vào lúc 13:29 (WITA), ngày 12 tháng 12 năm 1992. Trận động đất có cường độ 7.8 richter, tâm chấn độ sâu khoảng 27,7 km. Động đất đã gây ra sóng thần lên đến 26 m. Hậu quả trận động đất đã làm 2.500 người chết và 500 người bị thương.
19846947
812563
https://vi.wikipedia.org/wiki?curid=19846947
Rhytiphora
Rhytiphora là một chi bọ sừng dài mặt phẳng thuộc tông Pteropliini thuộc phân họ Lamiinae. Chi này được tìm thấy lần đầu tiên vào năm 1835 bởi J.G. Audinet-Serville.
19846958
71044227
https://vi.wikipedia.org/wiki?curid=19846958
Di Hầu Vương
Di Hầu Vương (phồn thể: 猕猴王, giản thể: 猕猴王), là một nhân vật trong Tây Du Ký của Ngô Thừa Ân. Bản thể là khỉ Macaca. Hắn cùng sáu Ma Vương khác kết nghĩa với nhau để tạo thành liên minh Thất Đại Thánh. Mặc dù Di Hầu Vương đứng vị trí thứ năm trong liên minh. Nhưng bản lĩnh của Di Hầu Vương thì không hề tầm thường chút nào với lối chiến đấu rất linh hoạt thiên về trí tuệ hơn là sức mạnh. Trong quá trình giao chiến, Di Hầu Vương có thể nắm rõ được điểm yếu, điểm mạnh của đối thủ từ đó đưa ra chiến thuật một cách hợp lý nhằm giành được lợi thế và việc đánh bại được đối thủ sẽ dễ dàng hơn. Hắn tự nhận mình là Thông Phong Đại Thánh với hàm ý là am hiểu mọi chuyện trong thiên hạ.
19846959
912316
https://vi.wikipedia.org/wiki?curid=19846959
Lệnh Đêm đen và Sương mù
Đêm và sương mù (tiếng Đức: Nacht und Nebel ), ( tiếng Anh: Night and Fog) còn được gọi là Nghị định về Đêm và Sương mù, là một chỉ thị do Adolf Hitler ban hành vào ngày 7 tháng 12 năm 1941 nhắm vào các nhà hoạt động chính trị và "những người giúp đỡ" kháng chiến ở các vùng lãnh thổ bị chiếm đóng bởi Đức Quốc xã trong Thế chiến thứ hai. Những người bị bỏ tù, sát hại hoặc biến mất, trong khi gia đình và người dân vẫn không chắc chắn về số phận hoặc nơi ở của người bị cáo buộc phạm tội chống lại quyền lực chiếm đóng của Đức Quốc xã. Những nạn nhân biến mất trong những hành động bí mật này thường không bao giờ được nhắc đến nữa. Tên gọi. Các ám chỉ Nacht und Nebel (tiếng Đức nghĩa là "Đêm và sương mù") được ghi lại bằng tiếng Đức từ đầu thế kỷ 17. Nó được Wagner sử dụng trong Das Rheingold (1869) và từ đó được sử dụng trong tiếng Đức hàng ngày (ví dụ: nó xuất hiện trong The Magic Mountain của Thomas Mann). Không rõ liệu thuật ngữ Nacht-und-Nebel-Erlass ("Chỉ thị về Đêm và Sương mù") đã được lưu hành rộng rãi hay được sử dụng công khai trước năm 1945. Tuy nhiên, tên gọi "NN" đôi khi được sử dụng để chỉ tù nhân và người bị trục xuất ("NN-Gefangener", "NN-Häftling", "NN-Sache") vào thời điểm đó. Bối cảnh. Ngay cả trước khi Holocaust đạt được động lực vào năm 1941, Đức Quốc xã bắt đầu vây bắt các tù nhân chính trị - cả ở Đức và các nước châu Âu bị chiếm đóng. Hầu hết các tù nhân đầu tiên thuộc hai loại: hoặc là tù nhân chính trị vì niềm tin hoặc niềm tin cá nhân mà Đức Quốc xã cho là cần "cải tạo" theo lý tưởng của Đức Quốc xã, hoặc là các thủ lĩnh kháng chiến ở Tây Âu bị chiếm đóng. Cho đến khi sắc lệnh Nacht und Nebel được ban hành vào tháng 12 năm 1941, tù nhân từ Tây Âu đã bị lính Đức xử lý theo cách gần giống như các nước khác: theo các thỏa thuận và thủ tục quốc tế như Công ước Geneva. Tuy nhiên, AB-Aktion (tiếng Đức: Außerordentliche Befriedungsaktion, 'Chiến dịch bình định bất thường') ở Ba Lan do Đức chiếm đóng (thực hiện từ năm 1940 trở đi) đã báo trước và song song với các hoạt động của Nacht und Nebel, hoạt động với các phương pháp tương tự. Hitler và các nhân viên cấp cao của ông ta đã đưa ra một quyết định quan trọng là không tuân theo những gì họ cho là những quy tắc không cần thiết, và trong quá trình đó đã từ bỏ "mọi tinh thần hiệp sĩ đối với đối thủ" và xóa bỏ "mọi kiềm chế truyền thống đối với chiến tranh". Trong phiên tòa xét xử Bộ Tư lệnh Tối cao Wehrmacht (OKW) ở Nuremberg năm 1945-1946, người đứng đầu bộ phận pháp lý của OKW, Giám đốc Bộ trưởng và Tướng Tiến sĩ Rudolf Lehmann, đã làm chứng rằng Hitler thực sự đã yêu cầu những người chống đối chế độ không thể ngay lập tức đưa ra một thử nghiệm ngắn nên được đưa qua biên giới sang Đức trong "Đêm và sương mù" và bị cô lập ở đó. Vào ngày 7 tháng 12 năm 1941, Reichsführer-SS Heinrich Himmler đã ban hành chỉ thị sau cho Gestapo: Tại Bộ Tư lệnh Lực lượng Vũ trang Tối cao, Thống chế Wilhelm Keitel cũng đã nhận được cái gọi là "sắc lệnh của Quốc trưởng" từ Hitler vào ngày 7 tháng 12 năm 1941, và mặc dù mệnh lệnh này không được ghi thành văn bản, Keitel ngay lập tức chuyển nó cho các cơ quan có thẩm quyền dưới hình thức của "các hướng dẫn" và tương tự như vậy đã ban hành một nghị định bí mật chứa đựng các hướng dẫn chi tiết hơn để thực hiện nó. Về cơ bản, sắc lệnh này đề cập đến cách chống lại các hành động phản kháng ngày càng gia tăng tại các vùng lãnh thổ bị Đức chiếm đóng ở Tây Âu một cách hiệu quả hơn sau khi cuộc chiến tranh của phe Trục chống lại Liên Xô bắt đầu vào tháng 6 năm 1941. Nghị định "Đêm và sương mù" ban đầu chỉ liên quan đến công dân của Pháp, Bỉ, Hà Lan, Luxembourg và Na Uy. Tuy nhiên, cuối cùng một số người bị giam dưới án lệnh Nacht und Nebel đến từ Ba Lan, Hungary, Hy Lạp, Nam Tư, Slovakia và Ý. Vào ngày 12 tháng 12, Keitel ban hành chỉ thị giải thích mệnh lệnh của Hitler: Ba tháng sau, Keitel tiếp tục mở rộng nguyên tắc này trong một lá thư tháng 2 năm 1942 nêu rõ rằng bất kỳ tù nhân nào không bị xử tử trong vòng 8 ngày sẽ được giao cho Gestapo và: Sicherheitsdienst (Cơ quan An ninh; SD) của Reinhard Heydrich được giao trách nhiệm giám sát và thực hiện sắc lệnh Nacht und Nebel. SD chủ yếu là cơ quan thu thập thông tin, trong khi Gestapo hoạt động với tư cách là cơ quan điều hành chính của hệ thống cảnh sát chính trị. Sắc lệnh nhằm mục đích đe dọa người dân địa phương phải phục tùng, bằng cách không cho bạn bè và gia đình của những người bị bắt giữ biết bất kỳ thông tin nào về nơi ở hoặc số phận của họ. Các tù nhân được bí mật chuyển đến Đức và biến mất không dấu vết. Năm 1945, các bản ghi SD bị bỏ rơi được phát hiện chỉ bao gồm tên và chữ cái đầu "NN" (Nacht und Nebel); ngay cả địa điểm của các ngôi mộ cũng không được ghi lại. Đức Quốc xã thậm chí còn đặt ra một thuật ngữ mới cho những người "biến mất" theo sắc lệnh này; họ đã vernebelt—"biến thành sương mù". Cho đến nay vẫn chưa biết có bao nhiêu người đã mất tích do sắc lệnh này. Tòa án quân sự quốc tế tại Nuremberg cho rằng những vụ mất tích được thực hiện trong khuôn khổ chương trình Nacht und Nebel là tội ác chiến tranh vi phạm cả Công ước La Hay và luật tục quốc tế. Himmler ngay lập tức truyền đạt chỉ thị của Keitel tới nhiều trạm SS khác nhau, và trong vòng sáu tháng, Richard Glücks gửi sắc lệnh tới các chỉ huy các trại tập trung. Các tù nhân ở Nacht und Nebel hầu hết đến từ Pháp, Bỉ, Luxembourg, Đan Mạch, Hà Lan và Na Uy. Họ thường bị bắt vào lúc nửa đêm và nhanh chóng bị đưa đến các nhà tù cách đó hàng trăm km để thẩm vấn, cuối cùng sẽ đến các trại tập trung như Natzweiler, Esterwegen hoặc Gross-Rosen nếu sống sót. Đặc biệt, trại tập trung Natzweiler đã trở thành trại biệt giam dành cho các tù nhân chính trị từ Bắc và Tây Âu theo lệnh của sắc lệnh. Natzweiler là trại tập trung nổi bật nhất với các tù nhân NN và có lẽ cũng là trại mà hầu hết họ đã ở đó lâu nhất. Khi các trại tập trung ở phía đông và phía tây của châu Âu do Đức chiếm đóng bị giải tán trước sự tiến công của quân đội Đồng minh và các tù nhân của họ đã được sơ tán - thường là trong những cuộc hành quân tử thần tàn khốc - các trại nằm ở trung tâm như Dachau và Mauthausen vào cuối Thế chiến II chứa đầy hàng ngàn tù nhân NN, những người có địa vị đặc biệt phần lớn đã bị mất trong sự hỗn loạn của những tháng cuối cùng trước ngày giải phóng. Tính đến ngày 30 tháng 4 năm 1944, ít nhất 6.639 người đã bị bắt theo lệnh của Nacht und Nebel. Khoảng 340 người trong số họ có thể đã bị hành quyết. Bộ phim Night and Fog năm 1956, do Alain Resnais đạo diễn, sử dụng thuật ngữ này để minh họa một khía cạnh của hệ thống trại tập trung khi nó biến thành hệ thống trại lao động và trại tử thần. Lý do dẫn đến mệnh lệnh. Có rất nhiều lý do dẫn đến Nacht und Nebel. Chính sách này được thi hành ở các nước bị Đức Quốc xã chiếm đóng, có nghĩa là bất cứ khi nào ai đó bị bắt, gia đình sẽ không biết gì về số phận của người đó. Những người bị bắt, đôi khi chỉ bị tình nghi là những người chống đối, được bí mật đưa đến Đức và có lẽ bị đưa đến một trại tập trung. Dù họ sống hay chết, người Đức sẽ không cung cấp thông tin gì cho các gia đình liên quan. Điều này được thực hiện để giữ yên tĩnh cho người dân ở các quốc gia bị chiếm đóng bằng cách thúc đẩy bầu không khí bí ẩn, sợ hãi và khủng bố. Chương trình này đã gây khó khăn hơn nhiều cho các chính phủ hoặc tổ chức nhân đạo khác khi buộc tội chính phủ Đức về hành vi sai trái cụ thể vì nó che giấu việc thực tập hay cái chết có xảy ra hay không, chứ chưa nói đến nguyên nhân khiến người đó mất tích. Do đó, nó giúp Đức Quốc xã không phải chịu trách nhiệm. Nó cho phép sự thách thức trong im lặng, xuyên suốt các hiệp ước và công ước quốc tế - người ta không thể áp dụng các yêu cầu đối xử nhân đạo trong chiến tranh nếu người ta không thể xác định được nạn nhân hoặc nhận ra số phận của nạn nhân đó. Ngoài ra, chính sách này còn làm giảm bớt những lo lắng về mặt đạo đức của thần dân Đức đối với chế độ Đức Quốc xã, cũng như mong muốn lên tiếng chống lại chế độ này, bằng cách khiến công chúng không biết gì về hành vi sai trái của chế độ và bằng cách tạo ra áp lực cực lớn buộc các quân nhân phải giữ im lặng. Đối xử với các tù nhân. Tóc của các tù nhân Nacht und Nebel bị cạo trọc, và những người phụ nữ được mặc trang phục tù nhân gồm một chiếc váy cotton mỏng, dép gỗ và một chiếc khăn trùm đầu màu đen hình tam giác. Theo nhà sử học Wolfgang Sofsky: Các tù nhân dường như thường được di chuyển một cách ngẫu nhiên từ nhà tù này sang nhà tù khác, như Nhà tù Fresnes ở Paris, Waldheim gần Dresden, Leipzig, Potsdam, Lübeck và Stettin. Đôi khi, những người này bị dồn 80 người đứng cùng lúc vào những chiếc xe chở gia súc di chuyển chậm, bẩn thỉu với rất ít, thậm chí không có thức ăn hay nước uống trong hành trình kéo dài tận năm ngày tới điểm đến tiếp theo. Tại các trại, vào lúc 5 giờ mỗi sáng, các tù nhân bị buộc phải đứng hàng giờ liền trong điều kiện lạnh giá và ẩm ướt; đứng nghiêm chỉnh trước khi bị đưa đi làm 12 giờ một ngày, trong khi chỉ có 20 phút giải lao để ăn. Họ bị giam giữ trong điều kiện lạnh giá và đói khát; nhiều người mắc bệnh lỵ hoặc các bệnh khác, và những người yếu nhất thường bị đánh đến chết, bị bắn, bị chém hoặc treo cổ, trong khi những người khác bị quân Đức tra tấn. Khi các tù nhân hoàn toàn kiệt sức hoặc quá ốm hoặc quá yếu để làm việc, họ sẽ được chuyển đến Revier (Krankenrevier, doanh trại bệnh tật) hoặc những nơi khác để tiêu diệt. Nếu trại không có phòng hơi ngạt riêng, những người được gọi là Muselmänner, hay những tù nhân ốm quá không thể làm việc, thường bị sát hại hoặc chuyển đến các trại tập trung khác để tiêu diệt. Khi quân Đồng minh giải phóng Paris và Brussels, SS đã vận chuyển nhiều tù nhân Nacht und Nebel còn lại của họ đến các trại tập trung sâu hơn trong lãnh thổ do Đức Quốc xã kiểm soát, như trại tập trung Ravensbrück dành cho phụ nữ, trại tập trung Mauthausen-Gusen, trại tập trung Buchenwald, Schloss Hartheim, hay trại tập trung Flossenbürg. Kết quả. Đầu chiến tranh, chương trình này đã gây ra các vụ hành quyết hàng loạt tù nhân chính trị, đặc biệt là tù binh Liên Xô, những người vào đầu năm 1942 đã vượt qua số người Do Thái về số người chết ngay cả ở Auschwitz. Khi các phương tiện vận tải phát triển và quân đội của Hitler di chuyển khắp châu Âu, tỷ lệ đó đã thay đổi đáng kể. Sắc lệnh Nacht und Nebel được thực hiện một cách lén lút, nhưng nó đặt nền tảng cho những mệnh lệnh tuân theo và thiết lập một "chiều hướng sợ hãi mới". Khi chiến tranh tiếp tục, sự cởi mở của các sắc lệnh và mệnh lệnh như vậy cũng tăng theo. Có thể phỏng đoán từ nhiều bài viết khác nhau rằng ban đầu công chúng Đức chỉ biết một chút về kế hoạch mà Hitler phải thực thi một "Trật tự châu Âu mới". Nhiều năm trôi qua, bất chấp những nỗ lực hết mình của Joseph Goebbels và bộ Tuyên truyền với khả năng kiểm soát thông tin nội địa đáng gờm, các nhật ký và tạp chí định kỳ thời đó cho thấy rằng thông tin về sự khắc nghiệt và tàn ác của chương trình này dần dần được công chúng Đức biết đến. Những người lính mang về thông tin, những gia đình hiếm hoi được nghe tin từ hoặc về những người thân yêu và các nguồn tin tức của Đồng minh và BBC thỉnh thoảng có thể "lách" kiểm duyệt. Mặc dù các kho lưu trữ thu được từ SD chứa nhiều mệnh lệnh được đóng dấu "NN" (Nacht und Nebel), nhưng người ta chưa bao giờ xác định chính xác có bao nhiêu người đã biến mất do sắc lệnh. Do dự nếu không muốn nói là hoàn toàn hoài nghi khi nghe những báo cáo đầu tiên về hành động tàn bạo của Đức Quốc xã, những nghi ngờ của quân Đồng minh đã bị gạt sang một bên khi quân Pháp tiến vào trại Natzweiler-Struthof (một trong những cơ sở Nacht und Nebel) vào ngày 23 tháng 11 năm 1944, và phát hiện ra một căn phòng nơi cổ tay nạn nhân bị treo lên móc để phù hợp với quá trình bơm khí độc Zyklon-B vào phòng. Keitel sau đó đã làm chứng tại Phiên tòa Nuremberg rằng trong số tất cả các mệnh lệnh bất hợp pháp mà ông đã thực hiện, sắc lệnh Nacht und Nebel là "điều tồi tệ nhất". Cựu Thẩm phán Tòa án Tối cao và trưởng công tố viên tại phiên tòa quốc tế Nuremberg, Robert H. Jackson đã liệt kê sắc lệnh Nacht und Nebel "đáng sợ" cùng với những tội ác khác mà Đức Quốc xã đã gây ra trong bài phát biểu bế mạc của mình. Một phần vì vai trò của mình trong việc thực hiện sắc lệnh này, Keitel đã bị kết án tử hình bằng cách treo cổ, mặc dù anh ta nhất quyết muốn bị bắn vì nghĩa vụ quân sự và cấp bậc của mình. Vào lúc 1:20 sáng ngày 16 tháng 10 năm 1946 Keitel thách thức hét lên, "Alles für Deutschland! Deutschland über alles!" ngay trước khi cửa sập mở ra dưới chân hắn.
19846964
933427
https://vi.wikipedia.org/wiki?curid=19846964
Christine Chubbuck
Christine Chubbuck (24 tháng 8 năm 1944 – 15 tháng 7 năm 1974) là một phóng viên tin tức truyền hình người Mỹ, từng làm việc cho đài ở Sarasota, Florida. Cô là người đầu tiên tự tử ngay trên sóng truyền hình trực tiếp. Đầu đời. Christine Chubbuck sinh ra ở Hudson, Ohio, là con gái của Margaretha D. "Peg" (1921–1994) và George Fairbanks Chubbuck (1918–2015). Cô có hai anh trai, Greg và Tim. Chubbuck theo học tại Trường nữ sinh Laurel ở Shaker Heights thuộc vùng ngoại ô Cleveland. Lên cao học, Chubbuck chọn học chuyên ngành nghệ thuật sân khấu tại ở Oxford, Ohio, sau đó theo học ở Beverly, Massachusetts. Cô đã lấy bằng phát thanh truyền hình tại Đại học Boston vào năm 1965. Từ thời trẻ, Chubbuck đã tỏ ra là một người cô đơn. Trong những năm ở Laurel, cô nói đùa rằng mình đã thành lập "Câu lạc bộ độc thân tuyệt vời" với những cô gái "bị từ chối" khác, không hẹn hò vào tối thứ Bảy. Theo Greg, anh trai của Christine Chubbuck, khi lên 21 tuổi cô từng tìm hiểu với một người đàn ông khoảng 30. Nhưng cha của cô đã không chấp thuận mối quan hệ này và Chubbuck chưa bao giờ hẹn hò ai khác kể từ đó. Sự nghiệp. Ban đầu. Chubbuck làm việc cho đài ở Cleveland từ năm 1966 đến 1967 và tham dự Hội thảo hè Phát thanh và Truyền hình tại Đại học New York vào 1967. Cùng năm này, cô làm tại đài ở Pittsburgh, Pennsylvania trong ba tháng, với tư cách là trợ lý sản xuất cho hai chương trình địa phương "Women's World" và "Keys to the City". Năm 1968, Chubbuck quyết định rời WQED để dành bốn năm làm nhân viên vận hành máy tính bệnh viện với hai năm làm cho một công ty truyền hình cáp ở Sarasota, Florida. Trước thời điểm gia nhập chi nhánh ABC WXLT-TV (nay là ), cô cũng từng nằm ở bộ phận giao thông của (St. Petersburg). Vài năm trước khi qua đời, Chubbuck đã chuyển đến ngôi nhà trú hè của gia đình tại . Viết về sự kiện này, tờ "The Washington Post" cho biết tại đây cô sơn phòng ngủ và chiếc giường có màn che của mình để trông giống như phòng một thiếu niên. Sau khi cha mẹ Chubbuck ly hôn, mẹ cô Peg và anh trai Greg cũng đến sống tại ngôi nhà ở Florida. Khi Greg rời đi, anh trai Tim của cô chuyển đến. Chubbuck đã có mối quan hệ thân thiết với gia đình, trong đó cô xem mẹ và Greg là những người bạn thân thiết nhất. WXLT-TV. Một trong những chủ sở hữu WXLT, Bob Nelson, ban đầu đã thuê Chubbuck làm phóng viên, nhưng sau đó lại tuyển cô vào một chương trình tin tức, trò chuyện về các vấn đề cộng đồng mang tên "Suncoast Digest", phát sóng lúc 9:00 sáng. Giám đốc sản xuất Gordon J. Acker đã mô tả chương trình mới của Chubbuck trên một tờ báo địa phương: ""Suncoast Digest" sẽ giới thiệu những người dân trong khu vực và các hoạt động tại đây. Chẳng hạn, chương trình sẽ dành thời lượng nói về các cửa hàng "bình phong" giúp đỡ người nghiện rượu, người sử dụng ma túy và những người "lạc lối" khác trong cộng đồng". Trang năm bài báo là hình ảnh Chubbuck đang mỉm cười tạo dáng bên chiếc máy ảnh của WXLT. Chubbuck rất nghiêm túc với vị trí công việc của mình. Cô đã mời các quan chức địa phương từ hai thành phố Sarasota và Bradenton thuộc Florida đến tham gia chương trình để thảo luận về các vấn đề được quan tâm liên quan tới một cộng đồng bãi biển ngày càng phát triển. Sau khi cô qua đời, tờ "" đưa tin rằng Chubbuck đã được đề cử cho Giải thưởng Công nhận Bảo tồn và Lâm nghiệp bởi văn phòng quận Bradenton của . Người kiểm lâm huyện Mike Keel cũng xem cô như một "ứng cử viên nặng ký". Tuy nhiên, trái ngược với sự nỗ lực của Chubbuck, chương trình mà cô dẫn thường chỉ thu hút 500 hộ dân trong khu vực theo dõi và ở mùa cao điểm sẽ lên khoảng 1000. Qua đời. Trầm cảm. Chubbuck đã trò chuyện rất lâu với gia đình về sự đấu tranh của cô với chứng bệnh trầm cảm và xu hướng tự tử, nhưng không tiết lộ ý định sẽ chết bằng cách tự sát trên truyền hình trực tiếp. Vào năm 1970, cô từng cố gắng sử dụng ma túy quá liều và sau này thường xuyên nhắc lại sự kiện đó. Chubbuck đã gặp bác sĩ tâm thần cho đến vài tuần trước khi cô qua đời. Lo sợ con gái bị sa thải, mẹ Chubbuck cuối cùng quyết định không nói với ban quản lý WXLT về tình trạng của cô. Việc Chubbuck quá để tâm đến sự thiếu các mối quan hệ thân mật thường được cho là tác nhân chính dẫn đến chứng trầm cảm của cô. Mẹ cô đã gói gọn nguyên do lại rằng "con tôi tự tử chỉ đơn giản là vì đời sống cá nhân của nó chưa đủ đầy". Trước đó, cô từng than thở với đồng nghiệp về sinh nhật lần thứ 30 của mình và bản thân vẫn còn là trinh nữ, chưa bao giờ hẹn hò quá hai lần với một người đàn ông. Anh trai Chubbuck, Greg, cũng đồng ý rằng em gái đã gặp khó khăn trong việc kết nối xã hội ở thị trấn nghỉ mát ven biển này. Ông tin rằng tính tự ti thường trực trong Chubbuck, tự cho mình là người "vô dụng", đã khiến cô sa vào tình trạng trầm cảm kéo dài. Theo Quinn, Chubbuck có phải lòng đơn phương đồng nghiệp George Peter Ryan. Cô từng nướng cho anh một chiếc bánh nhân dịp sinh nhật và tìm kiếm tình cảm từ đối phương, chỉ để phát hiện ra Ryan đã có quan hệ với phóng viên thể thao Andrea Kirby. Kirby là đồng nghiệp thân thiết nhất với Chubbuck, nhưng sau đó cô được mời vào một công việc mới ở Baltimore; điều này càng khiến Chubbuck chán nản. Mặc dù rất muốn tạo dựng quan hệ gần gũi, song đồng nghiệp Chubbuck cho biết cô thường có thái độ cộc cằn và phòng thủ bất cứ khi nào có ai có những cử chỉ thân thiện đến mình. Một năm trước khi tự sát, Chubbuck đã phải cắt bỏ buồng trứng bên phải trong một cuộc phẫu thuật và được thông báo rằng nếu không mang thai trong vòng hai đến ba năm, cô sẽ khó có thể thụ thai. Một tuần trước khi tự sát, cô từng nói với biên tập viên tin tức ban đêm Rob Smith rằng mình đã mua một khẩu súng và nói đùa về việc tự sát trên sóng truyền hình. Smith sau này cho biết ông đã không đáp lại khiếu hài hước "bệnh hoạn" của Chubbuck mà thay đổi chủ đề nói chuyện. Tiếp đó, cô cũng tổ chức một bữa tiệc chỉ vài ngày trước lúc vụ việc xảy ra. , phát thanh viên thể thao của WXLT, người sau này nổi tiếng với tư cách là bình luận viên cho , nằm trong số những người tham dự tiệc. Sager nhớ lại: "Cô ấy đã có một khoảng thời gian tuyệt vời. Nó giống như 'Ôi Chúa ơi', đây là một khía cạnh hoàn toàn khác đối với Chubbuck". "Đó là bữa tiệc chia tay của cô ấy [trước khi nghỉ việc tại nhà đài] và là cơ hội để cô ấy nói lời tạm biệt với mọi người, nhưng tất nhiên lúc đó chúng tôi không nhận ra ý định của Chubbuck. Điều đã xảy ra quả thực quá sốc". Sager thời điểm này đang tham gia khóa huấn luyện bóng chày mùa xuân khi nhận tin đồng nghiệp tự sát. Vụ tự sát. Vào sáng ngày 15 tháng 7 năm 1974, Chubbuck đã khiến đồng nghiệp bối rối khi bày tỏ muốn đọc phần tin mở đầu chương trình "Suncoast Digest", điều mà cô chưa từng làm trước đây. Cô cũng có một yêu cầu ghi lại số phát sóng này vào băng. Khách mời chương trình sáng hôm đó đang đứng đợi ở bên kia trường quay trong khi Chubbuck ngồi tại bàn dẫn tin. Trong tám phút đầu tiên của chương trình, Chubbuck đã nói về ba tin thời sự quốc gia và vụ nổ súng ngày hôm trước tại một nhà hàng địa phương Beef & Bottle ở . Khi cuộn phim phóng sự quay cảnh nhà hàng gặp sự cố thu phát, Chubbuck đã nhún vai và nói trước ống kính: "Để phù hợp với thông lệ của WXLT là đưa tin kịp thời và đầy đủ nhất về các tin tức bạo lực và máu me tại địa phương, kênh 40 sẽ giới thiệu thứ lần đầu tiên xuất hiện trên tivi. Dưới màn hình có màu, một vụ tự sát sẽ được đưa tin độc quyền". Ngay giây tiếp theo, cô rút khẩu súng lục ổ quay Smith & Wesson Model 36, cỡ nòng .38 và bắn vào sau tai phải. Chubbuck ngã về phía trước một cách thô bạo và giám đốc kỹ thuật ngay lập tức chuyển màn hình phát sóng sang màu đen. Nhà đài sau đó đã thế sóng "Suncoast Digest" bằng một quảng cáo dịch vụ công và kế tiếp là một bộ phim. Một số khán giả theo dõi chương trình ngày hôm đó đã gọi đến cảnh sát, trong khi những người khác liên lạc với đài truyền hình để hỏi liệu vụ nổ súng có phải dàn dựng hay không. Hậu vụ nổ súng, giám đốc tin tức Mike Simmons nhận thấy tập tài liệu mà Chubbuck đọc trong bản tin hôm đó có chứa một kịch bản hoàn chỉnh do cô soạn, không chỉ bao gồm vụ tự sát mà còn có cả phần dẫn cho nhân viên khác đọc để nối sóng chương trình. Ông cho biết kịch bản này yêu cầu tình trạng sức khỏe của Chubbuck sẽ phải rơi vào "nguy kịch". Chubbuck nhanh chóng được đưa đến , nhưng không may qua đời chỉ sau bốn giờ. Khi mới nhận được tin, một nhân viên của WXLT sớm đã báo cáo tình hình với các đài truyền hình khác dựa vào kịch bản của Chubbuck. Trong một thời gian, đài WXLT phải cho phát lại loạt phim "" để tạm thời lấp sóng "Suncoast Digest". Hệ quả. Thi thể Chubbuck đã được hỏa táng. Lễ tang tổ chức trên bãi biển và tro cốt của cô sẽ được rải xuống Vịnh Mexico. Khoảng 120 người đã tham dự tang lễ, bao gồm cả các quan chức địa phương từng xuất hiện trong chương trình của nữ phóng viên. Ba bài hát mà cô yêu thích do ca sĩ Roberta Flack thể hiện cũng được phát trong sự kiện này. Mục sư trưởng lão Thomas Beason đã đọc một bản điếu văn, nói rằng: "Chúng tôi đau khổ trước cảm giác mất mát, chúng tôi sợ hãi trước sự bạo liệt của cô ấy, chúng tôi tội lỗi khi đối mặt với sự khước từ của cô ấy, chúng tôi bị tổn thương bởi lựa chọn tự cô lập của cô ấy và chúng tôi bối rối trước thông điệp mà cô ấy muốn để lại". Kể từ cái chết của Christine Chubbuck, chương trình mà cô đảm nhận "Suncoast Digest" vẫn duy trì phát sóng trong vài năm kế tiếp, với những người dẫn mới được thay thế. Simmons, giám đốc nhà đài, cho biết vụ tự sát của Chubbuck không liên quan đến WXLT, như ông đã trả lời vào năm 1977: "Mấu chốt của vấn đề là cô ta là một cô gái 29 tuổi muốn kết hôn nhưng lại không thể". Đoạn băng ghi lại cái chết của Chubbuck đã không được nhìn thấy kể từ lần lên sóng năm 1974. Điều này làm dấy lên nhiều giả thuyết về tình trạng hiện tại của nó. Chỉ 15 giờ sau khi cô qua đời, gia đình Chubbuck đã đệ đơn ngăn cản đài WXLT công bố đoạn băng chứa cảnh người thân tự tử. Cuốn băng lưu trữ mà cảnh sát trưng làm bằng chứng được giao lại cho mẹ của cô, bà Peg, và đã bị phá hủy. Một nhân vật khác sở hữu đoạn băng ghi chương trình là đồng chủ nhà đài Robert Nelson. Sau khi ông mất, cuộn băng thuộc về người vợ góa Mollie. Vào tháng 6 năm 2016, có nguồn tin xác nhận rằng đoạn băng lưu trữ về Chubbuck có tồn tại và nằm dưới quyền sở hữu của Nelson, nhưng đã được giao cho một "công ty luật rất lớn" bởi Mollie để giữ bảo mật. Người này cho biết sẽ không có kế hoạch công bố cuốn băng ra công chúng. Năm 2007, Greg Chubbuck đã lần đầu tiên công khai nói về em gái mình kể từ năm 1974 trong một số chương trình đặc biệt trên kênh truyền hình E!. Năm 2008, blog chơi khăm tự sát dẫn vụ tự sát của Chubbuck, bên cạnh R. Budd Dwyer, làm nguồn cảm hứng. Trong văn hóa đại chúng. Vào năm 2003, đã đăng truyện ngắn "Condition" (tạm dịch: "Điều kiện") lên tạp chí văn học ". Nội dung truyện dựa trên vụ tự sát năm xưa của Chubbuck. Đến năm 2016, hai bộ phim về Chubbuck lần lượt được trình chiếu tại Liên hoan phim Sundance 2016. Cuốn phim đầu tiên, ", do đạo diễn và có sự tham gia của Rebecca Hall trong vai chính Christine Chubbuck cùng Michael C. Hall trong vai George Peter Ryan. Tác phẩm thứ hai là phim tài liệu "", mô tả quá trình tìm hiểu vai diễn Chubbuck của nữ diễn viên cho một bộ phim giả định mà cô sắp tham gia. Năm 2021, Rebecca Maye Holiday xuất bản truyện ngắn "Of Late I Think of Christine Chubbuck" (tạm dịch: "Cuối cùng tôi nghĩ về Christine Chubbuck"). Truyện được viết lần đầu từ năm 2017 và sau đó Holiday đã đưa vào tuyển tập "A Blurred Estuary of Demons" của cô.
19846969
71059210
https://vi.wikipedia.org/wiki?curid=19846969
Cryptocentrus cyanotaenia
Cryptocentrus cyanotaenia là một loài cá biển thuộc chi "Cryptocentrus" trong họ Cá bống trắng. Loài này được mô tả lần đầu tiên vào năm 1853. Từ nguyên. Từ định danh "cyanotaenia" được ghép bởi hai âm tiết trong tiếng Hy Lạp cổ đại: "kuáneos" (κυάνεος; “xanh dương”) và "tainía" (ταινία; “dải, băng”), hàm ý đề cập đến các vạch xiên màu xanh óng trên đầu và gốc vây ngực của loài cá này. Phân bố và môi trường sống. Theo Sách đỏ IUCN (2021), nhiều ghi chép về "C. cyanotaenia" là nhầm lẫn với "Cryptocentrus multicinctus", và có lẽ cũng với "Cryptocentrus leonis". "C. cyanotaenia" có phân bố chắc chắn ở khu vực Đông Nam Á, bao gồm quần đảo Hà Tiên (Việt Nam), đảo Java (Indonesia), Thái Lan (thuộc bờ vịnh Thái Lan), Malaysia, Singapore, Brunei, Campuchia và đảo New Hanover (thuộc quần đảo Bismarck). Ghi nhận của "C. cyanotaenia" xa về phía tây như tại đảo Hormuz (ngoài khơi eo biển Hormuz, Iran) và bờ biển bang Tamil Nadu (Ấn Độ) đều cần xem xét lại. "C. cyanotaenia" sống trên nền cát bùn trong các đầm phá và rạn san hô, được tìm thấy ở độ sâu đến ít nhất là 12 m. Mô tả. Chiều dài lớn nhất được ghi nhận ở "C. cyanotaenia" là 12 cm. Cá có màu xám nâu, đầu và gốc vây ngực có nhiều vạch xiên ngắn màu xanh lam óng. Có 4–5 vệt sẫm mờ ở hai bên thân. Vây hậu môn có các sọc xám và vàng. Số gai ở vây lưng: 6–7; Số tia ở vây lưng: 10; Số gai ở vây hậu môn: 1; Số tia ở vây hậu môn: 10. Sinh thái. Một cặp "C. cyanotaenia" sống cộng sinh trong hang với tôm gõ mõ. Thương mại. "C. cyanotaenia" có thể là một thành phần trong ngành buôn bán cá cảnh, nhưng cũng có khả năng những cá thể "C. cyanotaenia" được bán lại là "C. multicinctus".
19846972
912316
https://vi.wikipedia.org/wiki?curid=19846972
Danh sách giải thưởng và đề cử của Huệ Anh Hồng
Huệ Anh Hồng (sinh ngày 2 tháng 2 năm 1960) là nữ diễn viên, người dẫn chương trình người Hồng Kông. Bà là Ảnh hậu Kim Tượng đầu tiên (1982), và còn lên ngôi 2 lần nữa vào năm 2010 và 2017. Cũng trong năm 2017, bà trở thành Ảnh hậu Kim Mã với vai chính trong phim điện ảnh "Huyết Quan Âm" - bộ phim của đạo diễn Đài Loan Yang Ya-che đã áp đảo giải Kim Mã, đoạt danh hiệu danh giá Phim hay nhất. Kể từ đó, Huệ Anh Hồng đã thể hiện rất nhiều vai diễn trên màn ảnh và truyền hình và gặt hái được nhiều thành công. Cô là người khai mạc và ba lần nhận được Giải thưởng Điện ảnh Hồng Kông cho Nữ diễn viên chính xuất sắc nhất. Vai diễn người mẹ của cô trong bộ phim "At the End of Daybreak" năm 2009 đã giành được giải thưởng diễn xuất tại Giải thưởng Điện ảnh Hồng Kông, Giải thưởng Hiệp hội phê bình phim Hồng Kông, Liên hoan phim Trường Xuân, Kinh tuyến Thái Bình Dương, Giải thưởng Điện ảnh Châu Á và Giải Kim Mã. Trong những năm tiếp theo, cô tiếp tục giành được nhiều danh hiệu diễn xuất khắp Châu Á Thái Bình Dương từ các vai diễn điện ảnh, khiến cô trở thành một trong những nữ diễn viên Hồng Kông nổi tiếng nhất.
19846977
648222
https://vi.wikipedia.org/wiki?curid=19846977
Leo núi thể thao tại Đại hội Thể thao châu Á 2022 – Tốc độ Nữ
Nội dung thi đấu leo núi thể thao tốc độ dành cho nữ tại Đại hội Thể thao châu Á 2022 diễn ra vào ngày 3 tháng 10 năm 2023 tại Trung tâm leo núi thể thao Keqiao Yangshan, Thiệu Hưng, Trung Quốc.
19846980
872953
https://vi.wikipedia.org/wiki?curid=19846980
Động đất Hawaii 1868
Động đất Hawaii 1868 () là trận động đất xảy ra vào lúc 16:00 (theo giờ địa phương), ngày 2 tháng 4 năm 1868. Trận động đất có cường độ 7.9 richter, không rõ tâm chấn độ sâu. Động đất đã gây ra sóng thần cao khoảng 12-15 m. Hậu quả trận động đất đã làm 77 người thiệt mạng.
19846983
721305
https://vi.wikipedia.org/wiki?curid=19846983
Aspathines
Aspathines là một chi bọ cánh cứng thuộc họ Zopheridae. Có ít nhất một loài được mô tả thuộc chi này, là "A. aeneus".
19846984
721305
https://vi.wikipedia.org/wiki?curid=19846984
Hyporhagus
Hyporhagus là một chi bọ cánh cứng thuộc họ Zopheridae. Có khoảng 6 loài được mô tả thuộc chi này.
19846986
721305
https://vi.wikipedia.org/wiki?curid=19846986
Inscutomonomma
Inscutomonomma là một chi bọ cánh cứng trong họ Monommatidae. Loài. Các loài thuộc chi này là:
19846992
804975
https://vi.wikipedia.org/wiki?curid=19846992
Tạo dựng một khởi đầu mới
Tạo dựng một khởi đầu mới (), hoặc xây một cái bếp lò mới hoàn toàn, ám chỉ việc từ bỏ quan hệ ngoại giao, truyền thống và phong tục của Trung Hoa Dân Quốc, không thừa nhận mối quan hệ ngoại giao do chính phủ Quốc dân Đảng thiết lập với các quốc gia khác, coi tất cả các phái viên ngoại giao tại Trung Hoa Dân Quốc như những người nước ngoài bình thường và không công nhận tư cách ngoại giao của họ. Cụm từ này do Mao Trạch Đông đưa ra, nguyên tắc này có nghĩa là đoạn tuyệt hoàn toàn với "Trung Quốc Cũ". Tạo dựng một khởi đầu mới là một trong ba nguyên tắc của Cộng hòa Nhân dân Trung Hoa trong những năm đầu thành lập (hai nguyên tắc còn lại là nghiêng về một bên và dọn dẹp nhà cửa trước khi đón khách).
19846996
303202
https://vi.wikipedia.org/wiki?curid=19846996
Cầu Tưởng niệm (Băng Cốc)
Cầu Tưởng niệm () là một cầu cất bắc qua sông Chao Phraya tại Băng Cốc, Thái Lan, kết nối quận Phra Nakhon và Thonburi. Lịch sử. Cầu được thông xe vào ngày 6 tháng 4 năm 1932, bởi Vua Prajadhipok (Rama VII) trong lễ kỷ niệm 150 năm Vương triều Chakri và thành lập Băng Cốc, một khoảng thời gian ngắn trước Cách mạng Xiêm vào ngày 24 tháng 6 1932. Trong tiếng Anh cây cầu được gọi là cầu Tưởng niệm, nhưng trong tiếng Thái, hầu hết nó được gọi là Cầu Phra Phutthayotfa (สะพานพระพุทธยอดฟ้า). Tên rút gọn thường gọi là Saphan Phut (สะพานพุทธ) hoặc Cầu Phut hoặc Cầu Buddha (nghĩa là: Cầu của Phật). Công trình khởi công ngày 3 tháng 12 năm 1929 bởi Dorman Long, Middlesbrough, nước Anh, dưới dự giám sát của kỹ thuật Ý từ SNOS (Società Nazionale Officine Savignano). Cầu sử dụng hai nhịp loại bascule cơ chế nâng, ngày nay không còn được sử dụng. Vào ngày 5 tháng 6 năm 1944, như một phần của vụ đánh bom Băng Cốc trong Thế chiến II, trong công cuộc đánh giá khả năng đánh trả Quần đảo Nhật Bản, không lực Boeing B-29 Superfortress đã nhắm mục tiêu là cây cầu. Quả bom rơi cách đó 2km, không gây thiệt hại cho công trình dân sự nào, nhưng đánh sập một số tuyến xe điện mặt đất và phá hủy bệnh viện quân sự Nhật Bản và trụ sở Hiến binh Nhật. Mãi đến năm 1947, chính quyền Thái Lan mới biết được mục tiêu đã định. Cuối cùng, nó đã bị quân Đồng minh phá bỏ và xây dựng lại vào năm 1949.
19847009
721305
https://vi.wikipedia.org/wiki?curid=19847009
Zucchine alla scapece
Zucchine alla scapece là món ăn đặc trưng của ẩm thực Napoli. Thành phần. Món ăn được chế biến từ những quả bí ngòi kích cỡ khá lớn, được cắt thành từng lát tròn và nêm giấm, tỏi và lá bạc hà tươi .
19847011
721305
https://vi.wikipedia.org/wiki?curid=19847011
Giovanni Domenico Zucchinetti
Giovanni Domenico Zucchinetti (1735- sau 1801) là một nghệ sĩ organ người Ý. Ông là em trai của nhà soạn nhạc Giovanni Bernardo Zucchinetti. Ông đã tiếp nối công việc nghệ sĩ organ của anh trai mình tại các nhà thờ chính tòa Varese và Monza. Giọng nữ trầm Giuseppina Grassini là một trong các học viên tiêu biểu của ông.
19847023
912316
https://vi.wikipedia.org/wiki?curid=19847023
Arioka Miu
là một nữ diễn viên khiêu dâm người Nhật Bản. Cô thuộc về công ti T-Powers. Tên cũ của cô là . Sự nghiệp & Đời tư. Tháng 2/2018, cô ra mắt ngành phim khiêu dâm dưới tên Shiiba Mikuru với tư cách là nữ diễn viên độc quyền của OPPAI qua sản phẩm "Tân binh với núm vú tuyệt nhất trong lịch sử OPPAI - Bản phát hành gây sốc." Công ti chủ quản tại lúc đó là ARROWS. 1/10/2019, cô thông báo trên tài khoản Twitter chính thức rằng bản thân sẽ nghỉ việc trong cùng tháng. 4/9/2020, cô thông báo chuyển công ti sang T-Powers và trở lại hoạt động dưới tên Arioka Miu. Cô sinh ra tại Tokyo. Sở thích của cô là xem anime, hóa trang, và nấu ăn. Kĩ năng đặc biệt của cô là chơi cầu lông và tự liếm núm vú của mình. Tháng 10/2022, cô đã tham gia sự k iện phát hành dōjin "Yuruketto" với tư cách là người mẫu Punimoe. Trong bảng xếp hạng sàn video FANZA hàng tuần ngày 13/3/2023, phim của cô "Một buổi chụp ảnh cá nhân với người mẫu hóa trang ngực lớn xinh đẹp! Ngực tuyệt vời! Trang phục gợi cảm tuyệt vời! Tôi không thể kiểm soát bản thân khi chụp ảnh cho người mẫu hóa trang thiên thần ngực lớn gợi cảm haha Tôi đã cưỡng ép quan hệ với cô ấy rất nhiều hahaha" (巨乳コスプレイヤーちゃんと二人っきりの個人撮影会 顔よし!乳良し!エロコス良し! 三拍子そろったエロ天使な巨乳コスプレイヤーちゃんを撮りまくってたら制御不能w たっぷりと強引にハメまくりましたww) đã xếp thứ nhất. Trong bảng xếp hạng sàn video FANZA hàng tuần ngày 15/5/2023, phim của cô "【Món quà mùa xuân】【Túi may mắn】Bản ghi không cắt của các phim được tuyển chọn kĩ càng! 15 phim trong 35 giờ! Bản ghi toàn bộ 2130 phút! BEST của cô gái dâm đãng với ngực lớn!!" (【祝春ギフト】【福袋】超絶大ヒット人気タイトル厳選ノーカット収録!15作品で35時間!まるごと2130分大収録!乳首びんびんどすけべ痴女BEST!!) (phát hành bởi Katsuo Bussan/ Mōsozoku) đã xếp thứ nhất. 22/5/2023, phim của cô "BAZOOKA khuyến mãi lớn phim hay với ngực lớn và gay cấn nhất bản giới hạn không cắt của mùa đông dành cho người hâm mộ dài 2749 phút" (BAZOOKA 冬の大感謝セール コスパ最強ノーカットベスト爆乳限定2749分) (BAZOOKA) đã xếp thứ nhất trên bảng xếp hạng sàn video FANZA hàng tuần. Cô cũng đã tham gia chụp chuyển động cho phim "【VR】Cô gái xinh đẹp hoạt bát Meta Princess Jigen Airi! Bom tấn sau trường học Eighteen ra mắt!!" (【VR】メタプリンセス 次元アイリ 現役美少女! Eighteen(エイティーン) 放課後電撃デビュー!!) (Metapuri) phát hành vào tháng 9/2023.
19847028
872953
https://vi.wikipedia.org/wiki?curid=19847028
Động đất Assam 1947
Động đất Assam 1947 () là trận động đất xảy ra vào lúc 18:43:27 (theo giờ địa phương), ngày 29 tháng 7 năm 1947. Trận động đất có cường độ 7.3 richter, tâm chấn đọ sâu khoảng 60 km. Không có báo cáo thương vong nào về người sau trận động đất, một số công trình hư hại không đáng kể và tình trạng mất điện xảy ra ở Guwahati.
19847033
872953
https://vi.wikipedia.org/wiki?curid=19847033
Động đất Luzon 1983
Động đất Luzon 1983 () là trận động đất xảy ra vào lúc 20:17:56 (PST), ngày 17 tháng 8 năm 1983. Trận động đất có cường độ 6.5 richter, tâm chấn độ sâu khoảng 28,8 km. Không có cảnh báo sóng thần cho trận động đất này. Hậu quả trận động đất đã làm 16 người chết, 47 người bị thương.
19847035
880080
https://vi.wikipedia.org/wiki?curid=19847035
Benoît Costil
Benoît Guy Robert Costil (sinh ngày 3 tháng 7 năm 1987) là một cầu thủ bóng đá chuyên nghiệp người Pháp hiện tại đang thi đấu ở vị trí thủ môn cho câu lạc bộ Salernitana tại Serie A. Costil đã từng đại diện cho Pháp ở cấp độ U-21 và đội tuyển quốc gia. Anh từng tham dự Giải vô địch bóng đá châu Âu 2016, cùng năm với trận ra mắt quốc tế của mình. Costil giành được danh hiệu UEFA Nations League 2020–21 cùng với đội bóng. Sự nghiệp thi đấu. Đầu sự nghiệp. Sinh ra tại Caen, Costil bắt đầu sự nghiệp của mình tại câu lạc bộ Caen nhưng chỉ có 10 lần ra sân cho câu lạc bộ trước khi được cho mượn tại Vannes trong mùa giải 2008–09. Vào ngày 17 tháng 6 năm 2009, Sedan thông báo việc ký hợp đồng với Costil cho đến tháng 6 năm 2011. Trong hai năm thi đấu cho Sedan, anh ra sân 76 lần và được bầu là thủ môn xuất sắc nhất Ligue 2 mùa giải 2010–11. Rennes. Vào ngày 14 tháng 6 năm 2011, anh ký bản hợp đồng 3 năm với câu lạc bộ Rennes sau khi hợp đồng với Sedan hết hạn. Điều này có nghĩa rằng anh đã trở lại Ligue 1 lần đầu tiên kể từ câu lạc bộ Caen. Bordeaux. Năm 2017, Costil gia nhập câu lạc bộ Bordeaux. Vào tháng 7 năm 2019, anh gia hạn hợp đồng đến năm 2022 và được bầu làm đội trưởng. Tuy nhiên, sau khi ký hợp đồng với Laurent Koscielny, anh chuyển xuống làm đội phó. Năm 2022, Costil xác nhận rời Bordeaux. Auxerre. Vào ngày 16 tháng 7 năm 2022, tân binh Auxerre của Ligue 1 đã thông báo về việc ký hợp đồng miễn phí với Costil theo bản hợp đồng kéo dài 1 năm. Lille. Vào ngày 27 tháng 1 năm 2023, sau khi kết thúc hợp đồng 6 tháng với Auxerre, anh gia nhập câu lạc bộ Lille theo bản hợp đồng có thời hạn đến cuối mùa giải. Salernitana. Kể từ khi chuyển đến câu lạc bộ mới, anh chưa chơi một trận nào cho Lille trên mọi đấu trường. Anh rời câu lạc bộ vào tháng 7 năm 2023 và ký hợp đồng với Salernitana tại Serie A. Sự nghiệp quốc tế. Costil từng đại diện cho đội tuyển U-21 Pháp tại Toulon Tournament 2008. Vào ngày 6 tháng 11 năm 2014, Costil được gọi lên Đội tuyển bóng đá quốc gia Pháp bởi huấn luyện viên Didier Deschamps chuẩn bị cho các trận giao hữu gặp Albania và Thụy Điển. Vào ngày 12 tháng 5 năm 2016, Costil được gọi tham dự Giải vô địch bóng đá châu Âu 2016 với tư cách là thủ môn số 3, sau đội trưởng Hugo Lloris và Steve Mandanda. Pháp giành ngôi á quân sau khi thua Bồ Đào Nha 0–1 ở trận chung kết, nhưng anh không ra sân lần nào tại giải đấu. Anh ra mắt quốc tế vào ngày 15 tháng 11, trong trận gặp Bờ Biển Ngà, chơi cả trận, đồng thời giúp đội cầm hòa 0–0 trên sân nhà. Qua đó, anh giữ sạch lưới trận quốc tế đầu tiên. Vào ngày 17 tháng 5 năm 2018, anh có tên trong danh sách sơ bộ 35 cầu thủ của đội tuyển Pháp tham dự Giải vô địch bóng đá thế giới 2018 ở Nga cùng với Anthony Martial, nhưng không lọt vào danh sách 23 cầu thủ chính thức. Vào tháng 9 năm 2018, sau chấn thương của Steve Mandanda, Deschamps triệu tập Costil vào các trận đấu của đội tuyển quốc gia với Đức và Hà Lan ở UEFA Nations League. Vào tháng 10 năm 2021, anh giành được danh hiệu UEFA Nations League cùng đội tuyển quốc gia. Danh hiệu. Pháp
19847038
875185
https://vi.wikipedia.org/wiki?curid=19847038
Hoshina Ai
là một nữ diễn viên khiêu dâm người Nhật Bản. Cô thuộc về công ti Bambi Promotion.
19847049
941976
https://vi.wikipedia.org/wiki?curid=19847049
Thế hệ 8X
Thế hệ 8X ( hoặc "Post-1980s"; ; Hán-Việt: "bát linh hậu") là cụm từ thông tục để chỉ đến thế hệ sinh từ năm 1980 đến 1989 tại Trung Quốc đại lục và Việt Nam, đặc biệt là ở các đô thị, thành phố. Nhóm người này tương đương với thế hệ Y đời đầu ở các nước phương Tây, là thế hệ đầu tiên sinh sau thời kỳ Cách mạng Văn hóa ở Trung Quốc và sau thời bao cấp ở Việt Nam, cũng như là thế hệ đầu tiên lớn lên trong giai đoạn Cải cách và mở cửa. Từ nguyên. Trong tiếng Anh, thế hệ 8X đôi khi còn được gọi là thế hệ Y của phương Đông (Trung Quốc và Việt Nam). Ngoài ra, các đặc điểm của thế hệ 8X cũng được thấy thể hiện ở những cá nhân sinh ra trong thập niên 1990, đặc biệt là 9X đời đầu. Sinh ra và lớn lên trong thời hiện đại, thế hệ 8X đặc trưng với cái nhìn lạc quan về tương lai, cảm giác kích thích với những điều mới mẻ về chủ nghĩa tiêu dùng, khởi sự doanh nghiệp và thị trường chứng khoán. Nhóm người này cũng được nhận biết bằng sự gia tăng truy cập vào các phương tiện truyền thông điện tử như máy vô tuyến và ba kênh của VTV, thêm vài kênh địa phương, xem băng đĩa bằng những chiếc băng cổ điển, hay gia tăng tiếp cận với các phương tiện truyền thông kỹ thuật số như máy vi tính (thời còn ở dạng "nồi đồng cối đá"), máy nghe nhạc MP3 và điện thoại di động (chủ yếu là điện thoại "cục gạch"). Họ cũng sôi nổi trong lĩnh vực học tập với nhiều giải quốc tế, những học bổng du học danh giá, những cuộc thi trong và ngoài nước như cờ vua, Robocon hay những game show đầu tiên trên sóng truyền hình với ""SV2000", "Bảy sắc cầu vồng", "Đường lên đỉnh Olympia""… "Tiểu Hoàng Đế" và "COCC". Thế hệ 8X ở Việt Nam tuy là thời kỳ "con ông cháu cha" (COCC) nhưng cũng không ít 8x dám bỏ lại tất cả để chọn con đường đúng đắn nhất cho mình, khẳng định cái tôi mạnh mẽ của bản thân. Tại Hồng Kông. Thế hệ 8X tại Hồng Kông và Trung Quốc đại lục cũng như Việt Nam về đại thể là có nhiều điểm khác biệt. Cụm từ chỉ thế hệ 8X (; ; Hán-Việt: "bát thập hậu") bắt đầu được đưa vào sử dụng tại Hồng Kông là từ khoảng năm 2009–2010.
19847072
521768
https://vi.wikipedia.org/wiki?curid=19847072
Vệ tinh quan sát Trái Đất
Vệ tinh quan sát Trái Đất hoặc vệ tinh viễn thám Trái Đất là loại vệ tinh được thiết kế hoặc sử dụng để quan sát Trái Đất từ quỹ đạo, bao gồm các vệ tinh do thám và những vệ tinh tương tự dành cho mục đích phi quân sự như giám sát môi trường, khí tượng, lập bản đồ hoặc các mục đích khác. Loại phổ biến nhất là vệ tinh chụp ảnh Trái Đất, giúp cung cấp hình ảnh bề mặt địa cầu tương tự như chụp ảnh trên không; một số vệ tinh quan sát có thể thực hiện viễn thám mà không cần chụp ảnh, ví dụ như trong hiện tượng che khuất sóng vô tuyến GNSS. Vệ tinh viễn thám xuất hiện kể từ khi Liên Xô phóng vệ tinh nhân tạo đầu tiên là Sputnik 1 vào ngày 4 tháng 10 năm 1957. Sputnik 1 đã gửi lại tín hiệu vô tuyến cho các nhà khoa học sử dụng nghiên cứu tầng điện ly. Ngày 31 tháng 1 năm 1958, Cơ quan Tên lửa Đạn đạo Quân đội Mỹ phóng vệ tinh đầu tiên của nước này là Explorer 1 nhằm phục vụ nghiên cứu cho Phòng Thí nghiệm Sức đẩy Phản lực của NASA. Nhờ thông tin được gửi về từ máy dò bức xạ trên Explorer 1 giúp con người phát hiện ra vành đai bức xạ Van Allen của Trái Đất. Tàu vũ trụ TIROS-1 thuộc chương trình Vệ tinh Quan sát Hồng ngoại Vô tuyến (TIROS) của NASA được phóng vào ngày 1 tháng 4 năm 1960, đã gửi về đoạn phim truyền hình đầu tiên quay lại các kiểu thời tiết từ không gian. Năm 2008, có hơn 150 vệ tinh quan sát hoạt động trên quỹ đạo Trái Đất, ghi lại hơn 10 terabit dữ liệu mỗi ngày bằng cả hệ thống cảm biến thụ động và chủ động. Đến năm 2021, tổng số lượng vệ tinh tăng lên hơn 950, trong đó sở hữu nhiều nhất là của công ty Planet Labs có trụ sở tại Mỹ. Hầu hết vệ tinh quan sát Trái Đất đều mang theo các thiết bị cần được vận hành ở độ cao quỹ đạo tương đối thấp, từ trên 500 km đến 600 km (310 đến 370 dặm). Các quỹ đạo thấp hơn có lực cản không khí nhiều hơn làm cho vệ tinh dễ bị phân rã quỹ đạo và mất dần độ cao, dẫn đến việc phải thường xuyên tăng độ cao để tránh thâm nhập khí quyển. Các vệ tinh ERS-1, ERS-2 và Envisat của Cơ quan Vũ trụ châu Âu (ESA) cũng như tàu vũ trụ MetOp của EUMETSAT đều đang hoạt động ở độ cao khoảng 800 km (500 dặm). Các tàu vũ trụ PROBA, PROBA-2 và SMOS của ESA đang hoạt động ở độ cao khoảng 700 km (430 dặm). Các vệ tinh của UAE là DubaiSat-1 & DubaiSat-2 cũng được đặt trong quỹ đạo tầm thấp (LEO) và cung cấp hình ảnh về các khu vực khác nhau của Trái Đất. Để có thể quét bao phủ toàn cầu trong quỹ đạo thấp, các vệ tinh sử dụng quỹ đạo cực. Quỹ đạo thấp có chu kỳ quỹ đạo khoảng 100 phút và Trái Đất sẽ quay quanh trục của nó khoảng 25° giữa các quỹ đạo liền kề nhau. Mỗi quỹ đạo tạo ra đường đối chiếu trên bề mặt địa cầu dịch chuyển 25° về phía tây, cho phép quét một phần khác nhau của địa cầu. Hầu hết các vệ tinh đều ở quỹ đạo đồng bộ Mặt Trời. Những vệ tinh sử dụng quỹ đạo địa tĩnh ở độ cao 36.000 km (22.000 dặm) có thể bay lơ lửng tại một điểm không đổi trên bề mặt Trái Đất do chu kỳ quỹ đạo ở độ cao này là 24 giờ. Điều này cho phép mỗi vệ tinh quét bao phủ liên tục hơn 1/3 Trái Đất, vì vậy khi ba vệ tinh bay cách nhau tạo thành góc 120° sẽ bao phủ toàn bộ hành tinh. Quỹ đạo địa tĩnh chủ yếu được sử dụng cho các vệ tinh khí tượng. Lịch sử. Herman Potočnik đã nêu ý tưởng về tàu vũ trụ quay quanh quỹ đạo để quan sát chi tiết hoạt động quân sự và hòa bình trên mặt đất trong cuốn sách "The Problem of Space Travel" ("Vấn đề Du hành Không gian") xuất bản năm 1928 của ông. Ông mô tả những điều kiện đặc biệt của không gian có thể mang lại hữu ích như thế nào cho thí nghiệm khoa học. Cuốn sách mô tả các vệ tinh địa tĩnh (do Konstantin Tsiolkovsky lần đầu đưa ra ý tưởng) và thảo luận về việc liên lạc giữa chúng với mặt đất bằng sóng vô tuyến, nhưng lại không có ý tưởng sử dụng vệ tinh để phát sóng quy mô rộng lớn và làm trạm chuyển tiếp viễn thông. Ứng dụng. Thời tiết. Vệ tinh thời tiết là một loại vệ tinh được sử dụng chủ yếu để theo dõi thời tiết và khí hậu của Trái Đất. Tuy nhiên, những vệ tinh khí tượng này quan sát nhiều thứ hơn ngoài các hệ thống đám mây, ví dụ, nó có thể thu thập thông tin môi trường như: Ánh đèn thành phố, hỏa hoạn, cháy rừng, ảnh hưởng của ô nhiễm, cực quang, bão cát, bão tuyết, lập bản đồ băng, ranh giới của dòng hải lưu, dòng năng lượng... Hình ảnh chụp từ vệ tinh thời tiết đã giúp các nhà nghiên cứu theo dõi đám mây tro bụi từ núi lửa St. Helens và hoạt động của những núi lửa khác như núi Etna. Họ cũng theo dõi khói từ các đám cháy ở miền tây nước Mỹ như bang Colorado và bang Utah. Giám sát môi trường. Vệ tinh giúp hỗ trợ giám sát môi trường bằng cách phát hiện những thay đổi trong thảm thực vật Trái Đất, hàm lượng khí trong khí quyển, trạng thái nước biển, màu sắc đại dương và băng nguyên. Thông qua theo dõi thay đổi của thảm thực vật theo thời gian, môi trường được giám sát bằng cách so sánh trạng thái thực vật hiện tại với mức trung bình trong dài hạn. Ví dụ, vụ tràn dầu năm 2002 ngoài khơi bờ biển tây bắc Tây Ban Nha đã được vệ tinh ENVISAT của Châu Âu theo dõi cẩn thận, mặc dù không phải là vệ tinh thời tiết nhưng nó mang theo thiết bị (ASAR) có thể nhìn thấy những thay đổi trên mặt biển. Sự phát thải do con người gây ra cũng được giám sát bằng cách đánh giá dữ liệu về khí NO2 và SO2 trong tầng đối lưu. Các loại vệ tinh giám sát môi trường hầu như luôn bay theo quỹ đạo đồng bộ Mặt Trời và quỹ đạo đóng băng. Quỹ đạo đồng bộ Mặt Trời đi qua từng điểm trên mặt đất vào cùng một thời điểm cố định trong ngày, do đó các quan sát trong mỗi lần bay qua có thể được so sánh dễ dàng hơn, vì Mặt Trời ở cùng một vị trí trong mỗi lần quan sát. Quỹ đạo đóng băng là quỹ đạo gần nhất với quỹ đạo tròn mà không bị xáo trộn bởi độ dốc Trái Đất, lực hấp dẫn từ Mặt Trời và Mặt Trăng, áp suất ánh sáng và lực cản không khí. Lập bản đồ. Vệ tinh có thể lập bản đồ địa hình trên bề mặt hành tinh từ không gian, ví dụ như vệ tinh Radarsat-1 và TerraSAR-X. Quy định quốc tế. Theo "Điều 1.51" trong Quy định Vô tuyến ITU (RR) của Liên minh Viễn thông Quốc tế (ITU), dịch vụ vệ tinh thăm dò Trái Đất (còn gọi là: dịch vụ thông tin liên lạc vô tuyến vệ tinh thăm dò Trái Đất) được định nghĩa là: Dịch vụ thông tin liên lạc vô tuyến giữa các trạm trên mặt đất và một hoặc nhiều trạm vô tuyến trong không gian, bao gồm cả liên kết giữa các trạm không gian với nhau, trong đó: Dịch vụ này cũng có các liên kết chuyển tiếp cần thiết cho hoạt động của nó. Phân loại. "Dịch vụ thông tin liên lạc vô tuyến" được phân loại theo điều 1 của "Quy định Vô tuyến ITU" như sau: Dịch vụ cố định (điều 1.20) Phân bổ tần số. Việc phân bổ tần số vô tuyến được quy định tại "Điều 5" của Quy định Vô tuyến ITU năm 2012. Để cải thiện sự cân đối trong sử dụng phổ tần, phần lớn việc phân bổ dịch vụ đã được đưa vào Bảng phân bổ và Sử dụng Tần số thuộc trách nhiệm của cơ quan quản lý mỗi quốc gia. Sự phân bổ có thể là: phân bổ chính, phân bổ phụ, phân bổ độc quyền và phân bổ chia sẻ. Tuy nhiên, việc sử dụng cho mục đích quân sự trong băng tần dành cho dân sự sẽ phải tuân theo Quy định Vô tuyến ITU.
19847073
501647
https://vi.wikipedia.org/wiki?curid=19847073
Trần Báo
Ngô Chính Học (?–1945?) tức Trần Báo là một nhân vật chính trị Việt Nam tại hải ngoại. Tiểu sử. Ngô Chính Học quê ở làng Tam Đa (xã Nghi Hưng, huyện Nghi Lộc, tỉnh Nghệ An), là con trai của Ngô Quảng, người từng làm Phó lãnh binh trong nghĩa quân Hương Khê của Phan Đình Phùng, có chị ruột là Ngô Khôn Duy, gả cho Hồ Bá Cự người huyện Quỳnh Lưu. Mùa xuân 1920, dưới sự vận động của Đặng Thái Thân, Trần Thị Trâm, Vương Thúc Oánh, Võ Trọng Cảnh, Nguyễn Năng Tựu, Võ Trọng Đài... Ngô Chính Học theo anh rể Hồ Bá Cự xuất dương qua Lào để đến Xiêm (cùng đợt với Lê Hồng Sơn, Nguyễn Thị Tích, Đặng Quỳnh Anh, do Đặng Xuân Thanh dẫn đường), tạm thời hoạt động ở Trại Cày của Đặng Thúc Hứa. Năm 1922, Ngô Chính Học cùng Lê Hồng Sơn, Đặng Xuân Thanh, Hoàng Khắc Trung hợp tác thủ tiêu Phan Bá Ngọc ở Tây Hồ (Hàng Châu) theo lệnh Kỳ Ngoại hầu Cường Để. Khoảng năm 1926, Ngô Chính Học đến Quảng Châu, cùng Ngô Chính Quốc và Lưu Khắc Thành phụ trách gửi tài liệu tuyên truyền của Hội Việt Nam Cách mạng Thanh niên về nước, cũng như tuyển chọn thanh niên xuất dương. Khoảng thập niên 1930–1940, Ngô Chính Học ở lại Trung Quốc với tên mới là Trần Báo, hoạt động bên cạnh những tổ chức Việt Nam chống Pháp lưu vong ở miền nam Trung Quốc, tương đối thân cận với Trương Bội Công, những vẫn hợp tác với Nguyễn Hải Thần. Tình trạng của Trần Báo được mô tả là "một thanh niên phiêu lưu, lai lịch không rõ ràng". Theo hồi ký của người đương thời hoạt động ở Trung Quốc như Lê Tùng Sơn và Lý Quang Hoa, Trần Báo là "tên phản Đảng", tức thoát ly khỏi Đảng Cộng sản Đông Dương. Năm 1942, Việt Nam Cách mệnh Đồng minh Hội được thành lập ở Liễu Châu (Quảng Tây) do tướng Quốc dân Đảng Trương Phát Khuê bảo trợ. Trần Báo tham dự với tư cách không đảng phái, cùng Nguyễn Hải Thần, Trương Bội Công, Trương Trung Phụng, Vũ Hồng Khanh, Nghiêm Kế Tổ, Bồ Xuân Luật, Nguyễn Văn Phúc, Trần Đình Xuyên, Hồ Đức Thành được bầu vào Ban Chấp hành Trung ương Hội. Những năm 1942–1944, theo Lê Tùng Sơn và Lý Quang Hoa, Trần Báo làm mật vụ cho Quốc dân Đảng Trung Quốc, chắc chắn Trần Báo đã khai cho phía đương cục Trung Quốc việc Hồ Chí Minh chính là Nguyễn Ái Quốc để ghi công. Tuy nhiên, do đây là vấn đề tế nhị nên tất cả các bên đều không nhắc lại. Đặng Văn Cáp thì ghi nhận việc Trần Báo chỉ điểm những Đảng viên Cộng sản sang Quảng Tây học tập, báo lại cho tướng (chủ nhiệm chỉ huy sở tỉnh báo ở Tĩnh Tây). Tháng 3 năm 1944, Đại hội đại biểu các đoàn thể cách mạng Hải ngoại được tổ chức ở Liễu Châu. Các đại biểu tham dự gồm có Trương Bội Công, Nguyễn Hải Thần, Vũ Hồng Khanh, Nghiêm Kế Tổ, Trương Trung Phụng, Trần Báo, Nông Kính Du, Bồ Xuân Luật, Trần Đình Xuyên, Lê Tùng Sơn, Nguyễn Tường Tam, Nguyễn Thanh Đồng, Hồ Đức Thành, Hồ Chí Minh và Lâm Bá Kiệt. Trần Báo tiếp tục là một trong bảy Ủy viên Ban Chấp hành Trung ương. Khoảng năm 1945, quân đội Nhật Bản mở nhiều cuộc tấn công vào tỉnh Quảng Tây. Trần Báo và Trương Bội Công bỏ chạy biệt tích.
19847083
71045754
https://vi.wikipedia.org/wiki?curid=19847083
Nhái
Nhái có thể là:
19847087
71045800
https://vi.wikipedia.org/wiki?curid=19847087
Hình tượng lưỡng cư trong văn hóa
Động vật lưỡng cư gắn bó thường ngày với đời sống con người chả những vậy chúng còn xuất hiện nhiều trong các tác phẩm truyện cổ tích, dân gian, thần thoại. Hình ảnh con ếch, con cóc, con nhái được sử dụng nhiều nhất trong các tác phẩm văn học hiếm khi chúng ta đọc được những tác phẩm văn học sử dụng hình ảnh con sa giông. Đôi khi động vật lưỡng cư là những sinh vật kỳ lạ và đáng sợ. Tuy nhiên con ếch lại được người Ai Cập, người Hy Lạp, La Mã coi như biểu tượng của sự sinh sản. Còn bên Trung Quốc họ coi chúng như con vật đem lại sự may mắn cũng như phương thuốc để chữa bệnh.
19847095
71059895
https://vi.wikipedia.org/wiki?curid=19847095
Miss Earth Vietnam 2024
Hoa hậu Trái Đất Việt Nam 2024 (Tiếng Anh: Miss Earth Vietnam 2024) là cuộc thi tìm kiếm Hoa hậu Trái Đất Việt Nam lần thứ hai, đêm chung kết dự kiến sẽ diễn ra vào tháng 9 năm 2024. Hoa hậu Trái Đất Việt Nam 2023 - Đỗ Thị Lan Anh đáẽ trao lại vương miện cho người kế nhiệm vào đêm chung kết và người chiến thắng sẽ đại diện Việt Nam tham dự Hoa hậu Trái Đất 2024 được tổ chức tại Việt Nam.
19847096
760883
https://vi.wikipedia.org/wiki?curid=19847096
Anime năm 2014
Dưới đây là danh sách anime (bao gồm anime truyền hình dài tập, tập anime đặc biệt, phim anime điện ảnh, ONA, OVA) được ra mắt trong năm 2014.
19847100
589372
https://vi.wikipedia.org/wiki?curid=19847100
Karađorđe
<ns>0</ns> <revision> <parentid>71057504</parentid> <timestamp>2024-01-14T17:34:47Z</timestamp> <contributor> <username>ABAL1412</username> </contributor> <minor /> <comment>/* Chú thích */</comment> <model>wikitext</model> <format>text/x-wiki</format> Đorđe Petrović OSA OSV (; ; 14 tháng 11 [OS 3 tháng 11] 1762 – 25 tháng 7 [OS 14 tháng 7] 1817), được biết đến nhiều hơn với biệt danh Karađorđe (; ), là một nhà cách mạng người Serbia, người đã lãnh đạo cuộc đấu tranh giành độc lập của đất nước mình khỏi Đế quốc Ottoman trong Cuộc nổi dậy đầu tiên của người Serbia (1804–1813). Sinh ra trong một gia đình nghèo khó ở vùng Šumadija của Serbia thuộc Ottoman, Karađorđe nổi bật trong Chiến tranh Áo-Thổ Nhĩ Kỳ (1788–1791) với tư cách là thành viên của Quân đoàn Tự do Serbia, một lực lượng dân quân của Quân chủ Habsburg và Người Serbia ở Ottoman, được người Áo trang bị và huấn luyện. Lo sợ bị trả thù sau thất bại của quân nổi dậy Áo và Serb vào năm 1791, ông và gia đình chạy trốn đến Đại công quốc Áo, nơi họ sống cho đến năm 1794, khi lệnh ân xá chung được ban bố. Karađorđe sau đó quay trở lại Šumadija và trở thành một người buôn bán gia súc. Năm 1796, thống đốc Vidin Sanjak là Osman Pazvantoğlu, xâm lược Smederevo Sanjak, và Karađorđe đã chiến đấu bên cạnh quân Ottoman để dập tắt cuộc xâm lược. Vào đầu năm 1804, sau vụ thảm sát các thủ lĩnh người Serb bởi lực lượng Janissary nổi loạn của Ottoman được gọi là Dahije, người Serb ở Smederevo đã nổi dậy. Karađorđe được nhất trí bầu làm lãnh đạo cuộc nổi dậy chống lại Dahije tại một cuộc họp gồm các thủ lĩnh còn sống vào tháng 2 năm 1804. Trong vòng 6 tháng, hầu hết các thủ lĩnh của Dahije đã bị lực lượng của Karađorđe bắt giữ và hành quyết, và đến năm 1805, tàn tích cuối cùng của cuộc kháng chiến của Dahije đã bị tiêu diệt. Karađorđe và những người theo ông yêu cầu quyền tự chủ sâu rộng, điều mà Sultan Selim III hiểu chỉ là bước đầu tiên hướng tới độc lập hoàn toàn. Selim nhanh chóng tuyên bố thánh chiến chống lại quân nổi dậy và ra lệnh cho một đội quân tiến vào Smederevo. Người Ottoman phải chịu một chuỗi thất bại trước lực lượng của Karađorđe. Đến năm 1806, quân nổi dậy đã chiếm được tất cả các thị trấn lớn ở Smederevo Sanjak, bao gồm Belgrade và Smederevo, đồng thời trục xuất cư dân Hồi giáo. Bị gánh nặng bởi những yêu cầu của Chiến tranh Nga-Thổ Nhĩ Kỳ năm 1806–1812, Selim đã trao quyền tự chủ rộng rãi cho người Serb. Tuy nhiên, Karađorđe từ chối vì Đế quốc Nga đồng ý hỗ trợ cho quân nổi dậy nếu họ tiếp tục chiến đấu. Đấu đá nội bộ thường xuyên, cùng với cuộc xâm lược Nga của Hoàng đế Napoléon I vào năm 1812, đã làm suy yếu quân nổi dậy và người Ottoman đã có thể đảo ngược nhiều lợi ích của họ. Karađorđe buộc phải chạy trốn khỏi Serbia vào tháng 10 năm 1813 và Belgrade thất thủ vào cuối tháng đó, khiến Cuộc nổi dậy đầu tiên của người Serbia kết thúc. Ông và những người theo ông tìm nơi ẩn náu ở Đế quốc Áo nhưng bị bắt và giam giữ. Bất chấp yêu cầu dẫn độ của Ottoman, người Áo đã giao Karađorđe cho người Nga, và người Nga đã đề nghị ông ẩn náu ở Bessarabia. Tại đây, ông gia nhập hội kín Hy Lạp có tên "Filiki Eteria", tổ chức này lên kế hoạch phát động một cuộc nổi dậy trên toàn Bán đảo Balkan chống lại người Ottoman. Karađorđe bí mật trở về Serbia vào tháng 7 năm 1817, nhưng bị giết ngay sau đó bởi các đặc vụ của Miloš Obrenović, một thủ lĩnh phiến quân đối thủ, người lo ngại rằng sự xuất hiện trở lại của Karađorđe sẽ khiến Đế chế Ottoman từ bỏ những nhượng bộ mà họ đã đồng ý sau Cuộc nổi dậy lần thứ hai của người Serbia năm 1815. Karađorđe được coi là người sáng lập triều đại Karađorđević, triều đại cai trị Serbia trong nhiều khoảng thời gian trong thế kỷ XIX và XX. Cái chết của ông đã dẫn đến mối thù bạo lực kéo dài hàng thập kỷ giữa con cháu của ông và con cháu của Obrenović, với việc ngai vàng của người Serbia đã bị đổi chủ nhiều lần. Xuất thân. Đorđe Petrović sinh ra trong một gia đình nghèo khó ở làng Viševac, vùng Šumadija của Serbia thuộc Ottoman, vào ngày 14 tháng 11 [O.S. 3 tháng 11] 1768. Ông là con cả trong số 5 người con của cha mẹ ông. Cha của ông, Petar Jovanović, khi còn trẻ là một Highwayman (hay hajduk - những tên cướp chuyên ăn trộm của khách du lịch), nhưng sau đó đã trở thành một nông dân. Mẹ của ông là Marica (nhũ danh Živković), là một người nội trợ. Họ của Petrović được bắt nguồn từ tên riêng của cha ông, phù hợp với quy ước đặt tên đương thời của người Serbia. Giống như hầu hết những người cùng thời, Petrović không biết chữ. Gia đình nông cử hành ngày lễ Thánh Clement. Họ được cho là hậu duệ của bộ tộc Vasojevići ở thung lũng sông Lim của Montenegro ngày nay. Tổ tiên của ông được cho là đã di cư từ Montenegro đến Šumadija vào cuối những năm 1730 hoặc đầu những năm 1740. Tuổi thơ của Petrović thật vất vả và khó khăn. Cha mẹ ông buộc phải di chuyển thường xuyên để tìm kế sinh nhai. Cha của ông làm công nhật và người hầu cho một Sipahi (tiếng Serbia: spahija), một kỵ binh Ottoman. Bản thân Petrović đã trải qua thời niên thiếu của mình với công việc chăn cừu. Năm 1785, ông kết hôn với Jelena Jovanović, có gia đình đến từ làng Masloševo. Cặp đôi có 7 người con, 6 người trong số đó đã sống đến tuổi trưởng thành. Petrović làm việc cho một số địa chủ trên khắp Šumadija cho đến năm 1787, khi ông và gia đình rời vùng này và định cư ở lãnh thổ của Quân chủ Habsburg, vì lo sợ bị đàn áp dưới bàn tay của những người lính Ottoman. Người ta nói rằng khi họ chuẩn bị vượt sông Danube để đến Áo, cha của Petrović bắt đầu có suy nghĩ thứ hai về việc rời Šumadija. Biết rằng cả gia đình sẽ gặp nguy hiểm nếu cha anh ở lại, Petrović đã giết cha mình hoặc sắp xếp cho ai đó giết ông. Sự nghiệp quân sự ban đầu. Sau khi bùng nổ Chiến tranh Áo-Thổ (1788–1791), Petrović gia nhập Quân đoàn Tự do Serbia (tiếng Đức: "Serbische Freikorps"), và sát cánh cùng quân Áo chống lại quân Ottoman ở miền Tây Serbia. Quân đoàn Tự do là một lực lượng dân quân tình nguyện bao gồm cả người Serbia ở Ottoman và lãnh thổ của Habsburg được người Áo trang bị và huấn luyện. Nó được chỉ huy bởi một sĩ quan người Serb ở Habsburg, Thiếu tá Mihailo Mihaljević. Việc Petrović tham gia cuộc chiến đã mang lại cho ông kinh nghiệm quân sự vô giá cũng như hiểu biết sâu sắc về kỹ thuật quân sự của người Áo. Ông nổi bật trong chiến đấu và được tặng thưởng vì lòng dũng cảm, đạt cấp bậc trung sĩ (tiếng Đức: "Wachtmeister"). Với tư cách này, ông được giao quyền chỉ huy một đội gồm 25 người. Quân nổi dậy Serbia đã thành công trong một thời gian ngắn trong việc giải phóng một dải đất ở phía Đông và phía Nam Belgrade, nơi mà trong lịch sử Serbia gọi là Biên giới của Koča (tiếng Serbia: "Kočina Krajina"), theo tên một trong những thủ lĩnh nổi dậy cấp cao, Koča Anđelković. Năm 1791, người Áo và người Ottoman ký Hiệp ước Sistova. Người Áo đồng ý trả lại toàn bộ lãnh thổ mà họ và quân nổi dậy Serb đã chiếm được ở phía Nam sông Danube để đổi lấy những nhượng bộ lãnh thổ nhỏ ở miền Bắc Bosnia, Áo đã từ bỏ đồng minh người Serb và để họ tự mình chống lại quân Ottoman. Quân nổi dậy bị nghiền nát vào năm 1792 và hầu hết các thủ lĩnh của họ bị bắt và xử tử. Không muốn đầu hàng, Petrović trở thành hajduk và chiến đấu với quân Ottoman trong một thời gian ngắn với tư cách là một kẻ sống ngoài vòng pháp luật. Ông và gia đình một lần nữa tìm nơi ẩn náu trong lãnh thổ của Quân chủ Habsburg, lần này tìm nơi trú ẩn trong Tu viện Krušedol, dưới chân Fruška Gora, nơi Petrović làm nghề chăn nuôi. Năm 1793, Hadji Mustafa Pasha được bổ nhiệm làm thống đốc Pashalik Belgrade. Ông tuyên bố một lệnh ân xá chung cho những người nổi dậy trước đây và tuyên bố rằng người Hồi giáo sẽ không còn đóng vai trò là người thu thuế ở những khu vực mà người theo đạo Cơ đốc chiếm đa số. Những thay đổi này là một phần trong kế hoạch do Sultan Selim III nghĩ ra nhằm cải thiện mối quan hệ với người dân theo đạo Thiên chúa ở Pashalik. Cảm thấy nơi đây đã an toàn, Petrović trở lại Šumadija vào năm 1794 cùng với gia đình. Ông định cư ở Topola, nơi ông trở thành người buôn bán gia súc và giao thương với người Áo. Các giao dịch kinh doanh của ông đã giúp ông thiết lập được mối quan hệ với nhiều người Serb ở Habsburg. Năm 1796, Osman Pazvantoğlu, thống đốc nổi loạn của Sanjak Vidin, người đã bác bỏ quyền lực của chính quyền trung ương Ottoman, đã phát động một cuộc xâm lược Pashalik Belgrade. Quá choáng ngợp, Mustafa Pasha đã thành lập lực lượng dân quân quốc gia Serbia để giúp ngăn chặn cuộc tấn công. Petrović tham gia lực lượng dân quân và trở thành "boluk-bashi" (tiếng Serbia: "Buljukbaša"), lãnh đạo một đại đội gồm 100 người. Để đáp lại sự phục vụ của họ, người Serb ở Pashalik đã được cấp một số đặc quyền. Họ được phép mang vũ khí và thành lập các đơn vị quân đội tự trị. Sau khi lực lượng dân quân Serb tham gia cuộc chiến cùng phe với Mustafa Pasha, Pazvantoğlu đã phải chịu một chuỗi thất bại. Ông rút lui về Vidin và sau đó bị bao vây. Cuộc chiến chống lại Pazvantoğlu đánh dấu lần đầu tiên Petrović nổi bật trong mắt người Ottoman, những người đã phong cho ông danh hiệu "George đen" (tiếng Serbia: "Karađorđe"; tiếng Thổ Nhĩ Kỳ: "Kara Yorgi"), một phần vì mái tóc đen của ông và một phần vì danh tiếng nham hiểm. Việc Karađorđe phục vụ trong lực lượng dân quân Serbia giúp ông trở nên quen thuộc với các học thuyết quân sự của Ottoman. Cuộc nổi dậy đầu tiên của người Serbia (1804–1813). Cuộc nổi dậy chống lại Dahis. Năm 1798, Tướng Napoléon Bonaparte xâm lược Ai Cập thuộc Ottoman, buộc Porte phải bố trí lại hàng nghìn quân chính quy từ vùng Balkan để chống lại quân Pháp. Những người gác cổng ở Pashalik Belgrade, được gọi là Dahis (tiếng Serbia: "Dahije"), người đã bị trục xuất khỏi vùng theo lệnh của Selim gần một thập kỷ trước đó, đã được ân xá và được phép quay trở lại Belgrade với điều kiện họ phải tuân theo Mustafa Pasha. Mối quan hệ détente giữa thống đốc già và Dahis không kéo dài lâu. Năm 1801, Mustafa Pasha bị sát thủ Dahi giết chết. Khoảng trống quyền lực do vụ sát hại Mustafa Pasha gây ra đã dẫn đến một thời kỳ đấu đá nội bộ giữa người Dahis kéo dài cho đến năm 1802. Vào thời điểm này, bốn chỉ huy cấp cao của Dahi đã chiến thắng và đồng ý chia sẻ quyền lực trong Pashalik. Người Serb bị tước bỏ những đặc quyền mà họ đã được ban dưới thời Mustafa Pasha. Các băng nhóm Dahi lang thang khắp vùng nông thôn, giết hại nông dân, cướp bóc tài sản và đốt nhà. Hàng nghìn dân làng phải di dời và buộc phải chạy trốn vào vùng núi, nơi trong vài năm tiếp theo, những người đàn ông khỏe mạnh đã thành lập các nhóm du du kích đặc biệt. Vào giữa tháng 7 năm 1803, Karađorđe nhận được vũ khí và đạn dược từ các thương gia người Serb ở Habsburg từ Zemun. Cuối tháng đó, ông cử người đưa tin qua Šumadija kêu gọi một cuộc họp giữa những người người Serbia có sức ảnh hưởng để vạch ra chiến lược chống lại Dahis. Vũ khí từ Đế quốc Áo tràn vào Pashalik, kết hợp với việc họ không có khả năng đè bẹp quân du kích ở vùng nông thôn, khiến giới lãnh đạo Dahi ngày càng bất an. Vào tháng 1 và tháng 2 năm 1804, Dahis phát động một cuộc tấn công phủ đầu chống lại các thủ lĩnh người Serbia của Pashalik (được gọi là knezovi, hay "hoàng tử"), giết chết từ 70 đến 150 người trong số họ. Các vụ giết người đã gây phẫn nộ cho người Rayah Serbia, tầng lớp nộp thuế thấp hơn ở Pashalik. Vào thời điểm này, Karađorđe đã là một nhân vật nổi tiếng và được kính trọng ở Šumadija. Ông suýt bị giết trong vụ thảm sát kéo dài hai tháng, được gọi là Thảm sát của Knezes (tiếng Serbia: "Seča knezova"). Sau khi giết chết các thủ lĩnh, nhóm Dahis đóng những cái đầu bị cắt rời của họ vào những cọc gỗ và trưng bày trước công chúng. Vào Lễ nến, ngày 14 tháng 2 [O.S. 2 tháng 2] 1804, các thủ lĩnh còn sống tập hợp tại làng Orašac, gần Aranđelovac, để quyết định đường lối hành động. Họ đồng ý phát động một cuộc nổi dậy chống lại người Dahis và Karađorđe được bầu làm người lãnh đạo cuộc nổi dậy mà không có phe đối lập nào. Người ta kể rằng ông đã hai lần từ chối lãnh đạo cuộc nổi dậy, cho rằng tính khí hung bạo sẽ khiến ông không phù hợp với vai trò này. Sự từ chối ban đầu của Karađorđe chỉ củng cố thêm niềm tin của các thủ lĩnh rằng ông là ứng cử viên phù hợp duy nhất, và cuối cùng, ông đồng ý lãnh đạo quân nổi dậy. Sự kiện này đánh dấu sự khởi đầu của Cuộc nổi lần thứ nhất của người Serbia, giai đoạn mở đầu của cái mà sau này được gọi là Cách mạng Serbia. Khi cuộc nổi dậy bắt đầu, Pashalik Belgrade có dân số khoảng 400.000 người, 10% trong số đó là người Hồi giáo. Dân số Serb của nó là khoảng 250.000 người. Lúc đầu, quân nổi dậy có khoảng 30.000 người. Trong giai đoạn đầu này, họ có sự tham gia của một lượng đáng kể người Hồi giáo ở Pashalik, những người mà quân nổi dậy mệnh danh là "Những người Thổ tốt lành." Karađorđe và những người theo ông đã kêu gọi Sultan Selim III giúp đỡ chống lại Dahis, những người đã thách thức chính quyền trung ương Ottoman. Áo gửi vũ khí và vật tư cho quân nổi dậy, trong khi Nga thay mặt họ vận động hành lang, khuyến khích Ottoman trao thêm quyền tự trị cho người Serbia sau khi Dahis bị loại bỏ. Vào tháng 5, Selim ra lệnh cho đội quân Ottoman 7.000 người dưới sự chỉ huy của Bekir Pasha, thống đốc Bosnia Vilayet, tiến vào Pashalik. Người Serb chào đón Bekir Pasha và người của ông ta như những người giải phóng, và người Dahis nhanh chóng bị đánh bại nhờ nỗ lực chung của quân đội Bekir Pasha và quân nổi dậy. Đến cuối tháng 8, những thủ lĩnh nổi bật nhất của Dahi đã bị người của Karađorđe bắt, chặt đầu và gửi đầu của họ đến cho Sultan làm quà. Người Dahis kháng cự thêm một năm nữa trước khi bị đánh bại hoàn toàn. Karađorđe và những người theo ông sau đó yêu cầu Serbia được trao quy chế tự trị tương tự như quy chế mà nước láng giềng Wallachia được hưởng. Selim nghi ngờ rằng yêu cầu tự chủ của Karađorđe chỉ là bước đầu tiên hướng tới độc lập hoàn toàn cho Serbia. Ông đáp lại bằng cách tuyên bố thánh chiến chống lại quân nổi dậy. Hafiz Pasha, thống đốc Ottoman của Niš, sau đó được lệnh tiến quân vào Šumadija và tiêu diệt quân đội của Karađorđe.
19847114
944138
https://vi.wikipedia.org/wiki?curid=19847114
OpenJDK
OpenJDK (Open Java Development Kit) là một bộ công cụ phát triển Java miễn phí và mã nguồn mở. Bộ công cụ này được bắt đầu phát triển bởi Sun Microsystems vào năm 2006 và được cấp phép theo GPL-2.0-only với một ngoại lệ liên kết. Ngoại lệ này cho phép các thành phần được liên kết với Thư viện lớp Java không phải tuân theo các điều khoản của giấy phép GPL. OpenJDK trở thành bộ công cụ phát triển Java tham chiếu chính thức kể từ phiên bản 7.
19847116
872953
https://vi.wikipedia.org/wiki?curid=19847116
Động đất Java 1867
Động đất Java 1867 () là trận động đất xảy ra vào lúc 4:20-4;30 (theo giờ địa phương), ngày 10 tháng 6 năm 1867. Trận động đất có cường độ 7.8 richter, tâm chấn độ sâu khoảng 80 km. Không có cảnh báo sóng thần cho trận động đất này. Hậu quả trận động đất đã làm 700 người thiệt mạng.
19847117
872953
https://vi.wikipedia.org/wiki?curid=19847117
Động đất Tabriz 1780
Động đất Tabriz 1780 () là trận động đất xảy ra vào lúc 01:15 (theo giờ địa phương), ngày 8 tháng 1 năm 1780. Trận động đất có cường độ 7.4 richter, tâm chấn độ sâu khoảng 20 km. Hậu quả trận động đất đã làm 40.000–200.000 người thiệt mạng.
19847119
944138
https://vi.wikipedia.org/wiki?curid=19847119
Google Mobile Services
Google Mobile Services (GMS) là tập hợp các ứng dụng và dịch vụ của Google thường được cài đặt sẵn trên các thiết bị Android. GMS không phải là một phần của Android Open Source Project (AOSP), vì vậy các nhà sản xuất thiết bị Android cần phải xin giấy phép từ Google để cài đặt GMS trên thiết bị của họ. Google cung cấp giấy phép này miễn phí, ngoại trừ ở khu vực Liên minh Châu Âu vì phải trả phí cấp phép.
19847121
926547
https://vi.wikipedia.org/wiki?curid=19847121
Trường Đại học Nhân dân Việt Nam
Trường Đại học Nhân dân Việt Nam là một đại học được thành lập năm 1955 tại Hà Nội, Việt Nam với nhiệm vụ tạo ra được một đội ngũ thanh niên trí thức, văn nghệ sĩ, công chức lành nghề, có chuyên môn cao, lập trường chính trị vững chắc sau ngày Thủ đô được giải phóng. Lịch sử. Năm 1954, sau khi hòa bình được lập lại ở miền Bắc, Đảng, Chính phủ và Chủ tịch Hồ Chí Minh về lại Thủ đô. Đảng và Bác Hồ rất quan tâm tới lực lượng trí thức ở trong vùng mới giải phóng, trong đó có hàng ngàn nam nữ thanh niên đã học xong hoặc đang học dang dở tú tài, đại học. Trong lúc đó, các trường của chế độ mới thì chưa kịp ra đời, các trường cũ vừa ít, vừa đang bị xáo trộn trước tình thế mới, tình hình chưa ổn định để đi vào giảng dạy. Trước tình hình đó, chỉ 3 tháng sau ngày tiếp quản Thủ đô, Đảng, Chính phủ và Bác Hồ lúc bấy giờ cấp tốc mở trường Đại học Nhân dân Việt Nam, do Giáo sư Hoàng Minh Giám làm Hiệu trưởng và đồng chí Phạm Văn Đồng làm Hiệu trưởng danh dự. Được khai giảng ngày 19 tháng 1 năm 1955 với niên khóa đầu tiên 1955 - 1956, trụ sở trường đặt tại khu Đấu xảo (nay là Cung văn hóa Hữu nghị). Chương trình giảng dạy không đi vào các ngành khoa học, kỹ thuật, xã hội nhân văn… mà trang bị một số kiến thức sơ giản về cách mạng dân tộc, dân chủ, về lý tưởng Xã hội chủ nghĩa, nhiệm vụ thanh niên của thanh niên, trí thức, văn nghệ sỹ trước tình hình mới. Từ ngôi trường này, những thanh niên ưu tú của toàn miền Bắc sau đó đã tình nguyện gia nhập Đoàn Thanh niên xung phong Trung ương tỏa đi khắp mọi miền đất nước với khẩu hiệu “Đâu cần thanh niên có, đâu khó có thanh niên”. Không lâu sau, các trường đại học, cao đẳng, cấp ba của chế độ mới lần lượt ra đời, tập hợp học sinh vào học, đến lúc này Trường đại học Nhân Dân không cần thiết nữa. Tuy tồn tại chỉ một thời gian ngắn, nhưng đã mang lại nhiều kết quả đáng kể. Tiền nhiệm. Trường Kinh tế Tài chính thành lập ngày 25 tháng 1 năm 1956 là một trường nằm trong hệ thống Đại học Nhân dân nay là tiền thân Trường Đại học Kinh tế Quốc dân.
19847124
71047064
https://vi.wikipedia.org/wiki?curid=19847124
Yeti trong văn hóa đại chúng
Yeti là một sinh vật giống vượn sống ở dãy núi Himalaya ở châu Á. Trong văn hóa đại chúng phương Tây, sinh vật này thường được gọi là Người tuyết. Nó thường xuyên được mô tả trong văn hóa đại chúng của khu vực cũng như trong các bộ phim, văn học, âm nhạc, trò chơi điện tử liên quan đến khu vực. Quốc gia ở dãy Himalaya là Nepal đã chọn Yeti làm linh vật cho chiến dịch quảng cáo du lịch của mình với khẩu hiệu "chuyến thăm Nepal 2020".
19847125
71046874
https://vi.wikipedia.org/wiki?curid=19847125
Jean-Paul Agon
Jean-Paul Agon (Boulogne-Billancourt, ngày 6 tháng 7 năm 1956) là một doanh nhân người Pháp. Ông là chủ tịch và cựu CEO của công ty mỹ phẩm quốc tế L'Oréal. Do giới hạn độ tuổi của công ty là 65, ông được Nicolas Hieronimus thay thế làm Giám đốc điều hành vào ngày 1 tháng 5 năm 2021, đồng thời vẫn là chủ tịch hội đồng quản trị. Ông tốt nghiệp HEC Paris năm 1978. Ngày 7 tháng 4 năm 2022, ông được bổ nhiệm làm chủ tịch hội đồng quản trị của trường, thay thế Jean-Paul Vermès.
19847134
912316
https://vi.wikipedia.org/wiki?curid=19847134
Không kích Yemen 2024
Vào sáng ngày 12 tháng 1 năm 2024, Hoa Kỳ và Anh quốc, với sự hỗ trợ từ Úc, Bahrain, Canada và Hà Lan, đã phát động một loạt không kích nhằm vào các mục tiêu Houthi ở Yemen, một ngày sau khi nghị quyết Hội đồng Bảo an Liên Hợp Quốc lên án hành động gây hấn của Houthi ở Biển Đỏ. Tổng thống Hoa Kỳ Joe Biden cho biết ông đã ra lệnh quân đội Hoa Kỳ tấn công. Các cuộc không kích nhằm đáp trả lại các cuộc tấn công của Houthi vào các tàu ở Biển Đỏ, với mục đích phản ứng với cuộc chiến giữa Israel và Hamas để ủng hộ Palestine. Nội các Vương quốc Anh đã triệu tập và Thủ tướng Rishi Sunak đã ủy quyền cho các cuộc tấn công.
19847138
71047045
https://vi.wikipedia.org/wiki?curid=19847138
Quái vật sông
Quái vật sông có thể là:
19847145
71049111
https://vi.wikipedia.org/wiki?curid=19847145
Ngụy Trung Hiến công
Ngụy Trung Hiến Công (chữ Hán:魏忠獻公) có thể là những vị Ngụy quốc công sau:
19847149
912316
https://vi.wikipedia.org/wiki?curid=19847149
Wang Burapha Phirom (phó quận)
Wang Burapha Phirom là một "khwaeng" (phó quận) của quận Phra Nakhon tại Băng Cốc, Thái Lan. Vào năm 2017 nó có tổng dân số là 11.427 người. Miêu tả. Nó được đặt tên theo Wang Burapha Phirom, một cung điện cũ của Hoàng tử Bhanurangsi Savangwongse. Cung điện đã bị phá bỏ vào thập niên 1950 để xây dựng một quận thương mại và ba rạp chiếu phim có tên là "Wang Burapha". Khu vực này được xem là trung tâm của thanh thiếu niên hoặc giới trẻ so sánh với Siam Square ngày nay. Trong suốt thời kỳ Vua Rama V trị vì, nó được đặt tên là "Tambon Pak Khlong Talat" cùng tên với Pak Khlong Talat, một chợ địa phương lớn nằm cạnh sông Chao Phraya và Khlong Lot. Hiện nay, địa điểm này trở thành Mega Plaza Saphan Lek, một cửa hàng bách hóa trung tâm mới của nhiều loại đồ chơi nằm cạnh Saphan Lek và Khlong Thom được phân vùng lại bởi Chính quyền Đô thị Bangkok (BMA) vào năm 2015.
19847154
303202
https://vi.wikipedia.org/wiki?curid=19847154
Wat Ratchabophit (phó quận)
Wat Ratchabophit (, ) là một "khwaeng" (phó quận) ở quận Phra Nakhon, Băng Cốc. Tên gọi. Phó quận được đặt tên theo Wat Ratchabophit, một chùa Phật giáo nổi tiếng trong vùng. Được xây dựng bởi Vua Chulalongkorn (Rama V) vào năm 1869 và hoàn thành vào năm 1870. Nó nhỏ, yên tĩnh nhưng là một chùa quan trọng, tên của nó có nghĩa là "Chùa được xây dựng bởi Vua". Một ngôi chùa khác của Vua Chulalongkorn nằm cạnh Wat Benchamabophit (Chùa Phật Ngọc), nó còn là ngôi chùa của Vua Prajadhipok (Rama VII). Địa lý. Wat Ratchabophit được xem là khu vực trung tâm ở phía Nam quận. Toàn bộ khu vực này nằm trong Đảo Rattanakosin (khu vực phố cổ của Băng Cốc toàn bộ được vây bởi nước giống như một hòn đảo). Các khu vực lân cận (phía Bắc theo chiều kim đồng hồ): San Chaopho Suea, Sao Chingcha (Đường Bamrung Mueang là ranh giới), Samran Rat (Đường Siri Phong là ranh giới), Wang Burapha Phirom (Khlong Lot Wat Ratchabophit là ranh giới), và Phra Borom Maha Ratchawang (Khlong Khu Mueang Doem là ranh giới).
19847155
912316
https://vi.wikipedia.org/wiki?curid=19847155
Giải đua xe MotoGP 2024
Giải đua xe MotoGP 2024 do FIM tổ chức là giải đua MotoGP lần thứ 76. Giải đua có 22 chặng đua ở 18 quốc gia. Danh sách đội đua và tay đua. Tất cả các đội đua đều sử dụng lốp xe Michelin. Lịch thi đấu. Lịch thi đấu dự kiến của mùa giải MotoGP 2024 có 22 chặng đua, tất cả đều diễn ra trong năm 2024: Chặng đua dự phòng trường hợp có chặng đua chính thức bị hủy:
19847156
944080
https://vi.wikipedia.org/wiki?curid=19847156
Hwasong-18
Hwasong-18 (Tiếng Hàn: 《화성포-18》형; Hanja: 火星砲 18型; phiên âm Hán-Việt: "Hỏa Tinh-18") là một hệ thống tên lửa đạn đạo liên lục địa (ICBM) của Cộng hòa Dân chủ Nhân dân Triều Tiên. Nó là ICBM đầu tiên của Triều Tiên sử dụng động cơ nhiên liệu rắn. Hwasong-18 được giới thiệu lần đầu tiên trong cuộc duyệt binh kỷ niệm 75 năm ngày thành lập Quân đội Nhân dân Triều Tiên vào năm 2023, và được phóng thử nghiệm lần đầu vào ngày 13 tháng 4 cùng năm. Lịch sử. Nhà lãnh đạo Triều Tiên Kim Jong-un lần đầu tiên đề cập tới việc phát triển ICBM sử dụng động cơ nhiên liệu rắn trong một cuộc họp bàn thảo về kế hoạch phát triển vũ khí mới vào năm 2021. Ngày 15 tháng 11 năm 2022, Triều Tiên đã tiến hành vụ thử dưới mặt đất đối với một động cơ đẩy sử dụng nhiên liệu rắn có lực đẩy lên tới 140 tấn. Trong cuộc duyệt binh kỷ niệm 75 năm ngày thành lập Quân đội Nhân dân Triều Tiên vào ngày 8 tháng 2 năm 2023, một xe phóng tự hành chở theo một tên lửa đạn đạo cỡ lớn dường như sử dụng động cơ nhiên liệu rắn đã xuất hiện trên Quảng trường Kim Nhật Thành. Tên lửa Hwasong-18 được bắn thử lần đầu tiên vào ngày 13 tháng 4 năm 2023. Giai đoạn đầu tiên của tên lửa đi theo quỹ đạo tiêu chuẩn được tối ưu hóa để đạt tầm bắn tối đa, nhưng giai đoạn thứ hai và thứ ba được chuyển sang quỹ đạo có góc nghiêng cao. Quỹ đạo bất thường này buộc Nhật Bản phải ban hành lệnh báo động, do lo ngại tên lửa có thể bay ngang qua lãnh thổ Nhật. So với ICBM sử dụng nhiên liệu lỏng thì ICBM sử dụng nhiên liệu rắn như Hwasong-18 có thời gian chuẩn bị phóng ngắn hơn nhiều và không cần nhiều phương tiện hỗ trợ. Lần bắn thử thứ hai diễn ra vào ngày 12 tháng 7 năm 2023. Truyền thông nhà nước Triều Tiên tuyên bố rằng tên lửa Hwasong-18 đã bay xa 1,001.2 km với độ cao tối đa đạt được là 6,648.4 km trong thời gian 4,491 giây, biến nó trở thành tên lửa có thời gian bay dài nhất và độ cao bay lớn nhất trong số các tên lửa đạn đạo mà Triều Tiên từng chế tạo. Nếu bay theo quỹ đạo thông thường, tầm bắn tối đa của tên lửa ước tính có thể đạt tới 15,000 km, đủ sức vươn tới bất cứ mục tiêu này trên lục địa Bắc Mỹ. Vụ phóng thứ ba được tiến hành ngày 17 tháng 12 năm 2023. Triều Tiên tuyên bố đây là "một cuộc diễn tập của đơn vị tên lửa", gợi ý khả năng Hwasong-18 đã chính thức đi vào trang bị.
19847158
804975
https://vi.wikipedia.org/wiki?curid=19847158
Khu căn cứ cách mạng
Khu căn cứ cách mạng (), hay đơn giản là khu căn cứ, dựa theo công thức ban đầu của Mao Trạch Đông về chiến lược quân sự trong chiến tranh nhân dân, là một thành trì địa phương mà lực lượng cách mạng tiến hành chiến tranh nhân dân nên cố gắng thiết lập, bắt đầu từ vùng sâu, vùng xa có địa hình đồi núi, rừng rậm, địch yếu. Loại căn cứ này giúp lực lượng lãnh đạo cách mạng khai thác được một số lợi thế mà một phong trào cách mạng nhỏ có được—sự ủng hộ rộng rãi của quần chúng, đặc biệt là ở một địa phương, có thể là một trong những lợi thế đó—chống lại nhà nước có quân đội đông đảo và được trang bị tốt. Để khắc phục tình trạng thiếu nguồn cung ứng, quân cách mạng trong khu căn cứ này có thể xông vào các tiền đồn biệt lập hoặc các kho tiếp tế dễ bị đánh phá khác do lực lượng của đối phương nắm quyền kiểm soát.
19847160
875394
https://vi.wikipedia.org/wiki?curid=19847160
L'Honneur de la Patrie
L'Honneur de la Patrie (tiếng Việt: Danh dự của Tổ quốc) là quốc ca của Cộng Hòa Niger. Nó được chấp nhận vào ngày 22 tháng 6 năm 2023 để thay thế La Nigérienne. Lịch sử. Niger, một cựu thuộc địa của Pháp, trở thành một quốc gia độc lập vào năm 1960. Năm sau, quốc gia này thông qua La Nigérienne" làm quốc ca. Năm 2019, Tổng thống Mahamadou Issoufou đã công bố kế hoạch thay thế La Nigerienne", sau những lo ngại rằng lời bài hát bày tỏ lòng biết ơn đối với quyền lực thuộc địa. Một ủy ban được thành lập để phản ánh về bài quốc ca hiện tại và tìm một bài quốc ca mới nếu cần thiết. Vào ngày 22 tháng 6 năm 2023, quốc hội Nigeria đã thông qua Danh dự của Tổ quốc làm quốc ca mới của đất nước để thay thế "La Nigerienne".
19847171
912316
https://vi.wikipedia.org/wiki?curid=19847171
Giải Vệ Tinh cho phim nói tiếng nước ngoài hay nhất
Giải Vệ tinh cho Phim nói tiếng nước ngoài hay nhất là một trong những giải thưởng Vệ tinh hàng năm do Học viện Báo chí Quốc tế trao tặng.
19847180
648222
https://vi.wikipedia.org/wiki?curid=19847180
Khúc côn cầu trên cỏ tại Đại hội Thể thao Đông Nam Á 2023 – Giải đấu Nam
Giải đấu Nam nội dung Khúc côn cầu trên cỏ tại Đại hội Thể thao Đông Nam Á 2023 sẽ diễn ra từ ngày 9 đến 16 tháng 5 năm 2023 tại Sân vận động Quốc gia Morodok Techo, Phnôm Pênh, Campuchia. Có tổng cộng 5 đội tham gia giải đấu. Kết quả. Vòng bảng. <section begin="Pool"/> <section end="Pool"/>
19847183
912316
https://vi.wikipedia.org/wiki?curid=19847183
Triều đại Karađorđević
Triều đại Karađorđević (, Карађорђевићи / Karađorđevići, ) hoặc Nhà Karađorđević () là tên của một triều đại cai trị người Serbia bị phế truất và cựu vương thất Nam Tư. Vương tộc được bắt đầu bởi Karađorđe Petrović (1768–1817), "Veliki Vožd" (Lãnh đạo tối cao) của Serbia trong Cuộc nổi dậy lần đầu tiên của người Serbia năm 1804–1813. Trong thế kỷ XIX, triều đại tương đối ngắn ngủi này được Đế quốc Nga ủng hộ và đối lập với triều đại Obrenović do Quân chủ Habsburg-Áo hỗ trợ. Hai vương tộc Karađorđević và Obrenović sau đó đã tranh giành ngai vàng trong nhiều thế hệ. Sau vụ ám sát Vua Obrenović Alexander I của Serbia vào năm 1903, Quốc hội Serbia đã chọn cháu trai của Karađorđe là Peter Karađorđević, lúc đó đang sống lưu vong, lên ngai vàng của Vương quốc Serbia với vương hiệu Petar I. Ông đã đăng quang hợp lệ và ngay trước khi Thế chiến thứ nhất kết thúc vào năm 1918, đại diện của ba dân tộc đã tuyên bố thành lập Vương quốc Serb, Croatia và Slovenes với Petar I là quân chủ. Năm 1929, vương quốc được đổi tên thành Nam Tư, dưới thời Alexander I, con trai của Peter I. Vào tháng 11 năm 1945, vương tộc này mất ngai vàng khi Liên đoàn Cộng sản Nam Tư nắm quyền dưới thời trị vì của Peter II.
19847188
944080
https://vi.wikipedia.org/wiki?curid=19847188
XCB-01
XCB-01 (Viết tắt tiếng Việt: "Xe Chiến đấu Bộ binh-01") là một xe chiến đấu bộ binh bọc thép do Tổng cục Công nghiệp quốc phòng Việt Nam thiết kế và chế tạo , lần đầu tiên ra mắt năm 2022. Đây là phương tiện bọc thép bánh xích đầu tiên được Việt Nam nghiên cứu và chế tạo trong nước. Xe có hình dáng bên ngoài tương đồng với xe chiến đấu bộ binh BMP-1 của Liên Xô. Giới thiệu tính năng kĩ-chiến thuật. Khả năng cơ động. XCB-01 có tỉ lệ công suất trên khối lượng gần tương đương với xe BMP-1 (21,7 hp/tấn so với 22,7 hp/tấn). Hệ thống treo của XCB-01 hầu như giống hoàn toàn với BMP-1 với 6 bánh tì. Vì vậy khả năng cơ động của nó cũng rất tương đồng với BMP-1. Xe đạt tốc độ khoảng 65 km/h trên đường bằng và 45 km/h trên địa hình xấu. Xe có khả năng vượt dốc đứng cao 0.7 m, vượt hào rộng 2.5 m, dốc nghiêng tới 35 độ và có khả năng bơi mà không cần chuẩn bị trước. Khả năng bảo vệ. Không có thông số cụ thể về độ dày giáp của XCB-01. Tuy nhiên với khối lượng nặng hơn BMP-1 (14.78 tấn so với 13.2 tấn), giáp của XCB-01 có thể dày hơn BMP-1 một chút. BMP-1 có khả năng chống đạn hoặc súng 12.7 mm bắn thẳng từ khoảng cách 500 m trở lên ở mặt trước thân xe. Hai bên hông xe có khả năng chống được đạn súng đại liên cỡ 7,62x61 mm NATO ở cự ly gần. Bên cạnh vỏ giáp, xe còn được trang bị hệ thống bảo vệ 3 tác nhân sinh-hóa-xạ (NBC) và (LWR). Khi bị tia laser (từ máy đo xa laser của phương tiện quân sự đối phương hoặc chùm tia laser điều khiển một số loại tên lửa chống tăng), hệ thống này sẽ tự động phóng các quả bố trí ở hai bên tháp pháo ra xung quanh để làm cản trở khả năng quan sát của đối phương. Hỏa lực. Xe được trang bị hệ thống vũ khí chính tương tự với xe chiến đấu bộ binh BMP-1 với pháo chính cỡ 73 mm, sử dụng để tiêu diệt xe cộ, công sự và sinh lực địch ở khoảng cách tới 700 m. Tên lửa chống tăng 9M14 Malyutka là loại tên lửa chống tăng dẫn đường bằng dây, có thể tiêu diệt mục tiêu ở khoảng cách từ 500 đến 3000 m. So với BMP-1 nguyên bản, XCB-01 có khả năng phát hiện mục tiêu tốt hơn nhiều lần trong mọi điều kiện thời tiết nhờ được trang bị tổ hợp kính ngắm đa kênh 1PN22VN1 do Viện Ứng dụng Công nghệ- Bộ Khoa học và Công nghệ thiết kế và chế tạo thành công năm 2020. Kính ngắm đa kênh thế hệ mới này gồm 4 kênh: kênh ngày, kênh , kênh và camera CCD, cung cấp khả năng phát hiện mục tiêu từ cự ly tới 2.000 m trong mọi điều kiện thời tiết. Về vũ khí phụ, xe được trang bị một súng máy đồng trục PKT 7,62 mm và nổi bật hơn cả là một súng máy phòng không 12,7 mm loại NSV gắn trên nóc xe. Đây là đặc điểm riêng của xe XCB-01, không giống với bất kỳ loại xe chiến đấu bộ binh nào do Liên Xô hoặc Nga chế tạo trước đó. Súng máy NSV và PKT đều do nhà máy Z 111 chế tạo. Tổ hợp vũ khí của xe được lắp trên một tháp pháo hình đa giác thay vì tháp pháo hình nón cụt trên BMP-1. Bên cạnh đó, binh lính trong khoang chở quân có thể sử dụng súng tiểu liên, trung liên bắn ra ngoài qua các lỗ châu mai ở hai bên hông xe. Lịch sử hoạt động. Xe chiến đấu bộ binh XCB-01 được cho là đã lần đầu tiên được trưng bày trong khuôn khổ Giải bắn súng quân dụng lục quân các nước ASEAN () lần thứ 30, tổ chức vào tháng 11 năm 2022 tại Trung tâm huấn luyện Miếu Môn, Hà Nội. Sau đó, các hình ảnh xe thử nghiệm khả năng bơi lội đã được đăng tải trên mạng xã hội Việt Nam. Trong năm 2023, xe XCB-01 đã xuất hiện trong cuộc diễn tập bắn đạn thật mật danh "ĐT-23" do Quân đoàn 12 tiến hành tại Trường bắn TB 1 vào ngày 23 tháng 12. Nó lại một lần nữa xuất hiện trong khu vực trưng bày ngoài trời của Hội nghị quân chính toàn quân cuối tháng 12 năm 2023.