text
stringlengths
0
3.31k
Hệ thống này đã không chỉ hoạt động tốt cho Everquest mà ngày nay, một thập kỷ sau đó, tất cả các trò trên thế giới mà có loại nhiệm vụ như thế này đều sử dụng một phiên bản của hệ thống này -- hàng chục triệu người.
Và mức độ thành công xấp xỉ 100%.
Đây là một món tiền tệ tùy ý, tự dưỡng, do người chơi phát triển và nó là hành vi ứng xử vô cùng phức tạp của người chơi.
Và tôi muốn kết thúc bằng việc đề nghị một vài cách mà những phương cách này có thể được lan rộng trên thế giới.
Tôi sẽ bắt đầu với việc kinh doanh.
Ý tôi là, chúng ta đang bắt đầu nhận thấy các vấn đề lớn xoay quanh những thứ như việc kinh doanh, tái chế và bảo tồn năng lượng.
Chúng ta đang bắt đầu nhận thấy sự đi lên của các công nghệ tuyệt vời như đồng hồ năng lượng thời gian thực.
Và tôi nhìn vào những thứ này vào tôi nghĩ, vâng, chúng ta có thể đưa những thứ đó đi xa hơn nữa bằng cách cho phép con người đặt các mục tiêu, bằng cách đặt các mục tiêu được điều chỉnh một cách phù hợp, bằng cách sử dụng các yếu tố mang tính chất mơ hồ, bằng cách sử dụng nhiều mục tiêu khác nhau, bằng cách sử dụng một hệ thống khuyến khích và phần thưởng, bằng cách sắp xếp cho con người làm việc với nhau trong các nhóm, để làm việc chung và thi đấu, để sử dụng chính cơ chế làm việc nhóm và động lực phức tạp này.
Về mặt giáo dục, có lẽ rõ ràng nhất, chúng ta có thể biến đổi cách chúng ta làm việc với con người.
Chúng ta có thể cung cấp cho con người một trải nghiệm lâu dài và một sự đầu tư cá nhân.
Chúng ta có thể chia các nhiệm vụ ra thành những nhiệm vụ nhỏ được điều chỉnh.
Chúng ta có thể sử dụng sự ngẫu nhiên.
Chúng ta có thể thưởng công một cách đều đặn khi mọi thứ đã kết nối với nhau.
Và chúng ta có thể sử dụng các hành vi ứng xử trong nhóm mà ta có thể thấy phát triển khi mọi người chơi với nhau, những cơ chế hợp tác khá là phức tạp này.
Chính phủ, một thứ đang xuất hiện trong đầu tôi chính là chính phủ Hoa Kỳ, trong bao chính phủ khác, mà thật sự đang bắt đầu trả tiền cho người ta đề họ giảm béo.
Phần thưởng tiền bạc đang được sử dụng để đối phó với vấn nạn béo phì.
Nhưng một lần nữa, những phần thưởng đó có thể được điều chỉnh một cách chính xác nếu chúng ta có thể sử dụng chuyên môn của hệ thống các trò chơi để nâng cao mức độ hấp dẫn, để đem khối dữ liệu đó, để đem những quan sát đó, của hàng triệu giờ của con người và đem sự phản hồi đó và biến nó thành sự tham gia với tốc độ tăng cao.
Và cuối cùng thì đó chính là cái từ 'tham gia' mà tôi muốn để lại với các bạn ngày hôm nay.
Sự tham gia cá nhân có thể được biến đổi bằng các bài học thần kinh và tâm lý, chúng ta có thể học hỏi từ việc quan sát người khác chơi game.
Nhưng nó cũng là về sự tham gia tập thể và về các phòng thí nghiệm chưa từng có dành cho việc quan sát điều gì khiến cho con người hưng phấn và làm việc và chơi và tham gia với con số lớn như thế trong các trò chơi.
Và nếu chúng ta xem xét những điều này và học hỏi từ chúng và xem xem làm cách nào để đem chúng ra ngoài thì tôi thật sự nghĩ rằng chúng ta sẽ có một thứ gì đó mang tính chất cách mạng trong tay chúng ta.
Cảm ơn các bạn nhiều.
(Vỗ tay)
Có một số thứ đưa chúng ta hoạt động có tính cộng đồng, theo cách mà một cuộc bầu cử được thực hiện.
Chúng ta tham gia các cuộc bầu cử, chúng ta bỏ phiếu trong các cuộc bầu cử, chúng ta quan sát các cuộc bầu cử.
Nền dân chủ của chúng ta dựa trên các cuộc bầu cử.
Chúng ta đủ hiểu tại sao chúng ta lại có các cuộc bầu cử, và chúng ta đều ra khỏi nhà vào cùng một ngày để đi bỏ phiếu.
Chúng ta ấp ủ một cơ hội để có tiếng nói của mình, để góp phần quyết định tương lai của đất nước.
Ý tưởng cơ bản là các chính trị gia được ủy thác để đại diện cho tiếng nói của chúng ta, để đưa ra những quyết định đại diện cho chúng ta chúng có ảnh hưởng tới tất cả chúng ta.
Không có sự ủy quyền đó, họ sẽ tham nhũng.
Thật không may, quyền lực ăn hối lộ, và vì vậy nhiều người sẽ làm nhiều thủ đoạn để có được quyền lực và giữ quyền lực, bao gồm cả làm những việc gian lận trong bầu cử.
Bạn thấy đấy, về mặt ý tưởng của bầu cử là hoàn hảo, điều hành một cuộc bầu cử trên phạm vi cả nước là một dự án lớn, và những dự án lớn thường lộn xộn.
Bất cứ khi nào có một cuộc bầu cử, dường như luôn có cái gì đó không đúng, ai đó cố gắng gian dối, hoặc có gì đó vô tình bị sai lệch -- chỗ này thì một hộp bỏ phiếu kín bị thất lạc, chỗ kia thì giấy vụn rơi vương vãi.
Để chắc chắn ràng một số thứ có thể đã có vấn đề, chúng ta có tất cả những thủ tục này quanh một cuộc bầu cử.
Vì vậy ví dụ, bạn đến một điểm bỏ phiếu, và các nhân viên ở đây hỏi bạn về số chứng minh nhân dân trước khi đưa cho bạn bản phiếu kín và yêu cầu bạn vào trong một phòng bỏ phiếu để điền tờ phiếu.
khi bạn trở ra, bạn bỏ tờ phiếu của bạn vào trong hộp phiếu kín trong đó lá phiếu của bạn lẫn với tất cả các lá phiếu khác, vì vậy không ai biết về chi tiết lá phiếu của bạn.
Tôi muốn chúng ta nghĩ một lát về điều gì sẽ xảy ra sau đó, sau khi bạn bỏ lá phiếu của bạn vào thùng phiếu.
Và phần lớn mọi người sẽ về nhà và họ nghĩ chắc chắn rằng lá phiếu của họ đã được tính đến, bởi vì họ tin tưởng hệ thống bầu cử làm việc đúng.
Họ tin tưởng rằng các nhân viên bầu cử và các quan sát viên bầu cử thực hiện đúng chức trách.
các thùng phiếu kín được đưa tới địa điểm kiểm phiếu.
Chúng được bỏ niêm phòng và các lá phiếu được đổ ra và được kiểm một cách cần mẫn.
Phần lớn chúng ta phải tin tưởng quy trình đó diễn ra chính xác cho lá phiếu của chúng ta, và tất cả chúng ta phải tin rằng chúng diễn ra một cách chính xác cho tất cả các lá phiếu trong cuộc bầu cử.
Vì vậy chúng ta phải tin tưởng rất nhiều người.
Chúng ta phải tin tưởng rất nhiều thủ tục.
Và thỉnh thoảng chúng ta phải tin tưởng cả những chiếc máy tính.
Vì vậy hãy tưởng tượng hàng trăm triệu cử chi thực hiện hàng trăm triệu lá phiếu, tất cả được kiểm một cách chính xác và tất cả mọi thứ đều có khả năng không chính xác là nguyên nhân của những hàng tít xấu này. Và bạn không thể không cảm thấy kiệt sức với ý tưởng cố gắng tạo ra các cuộc bầu cử hiệu quả hơn.
Đối diện với tất cả những hàng tít xấu này, các nhà nghiên cứu đã nghĩ về cách chúng ta có thể thực hiện các cuộc bầu cử theo một cách khác.
Họ đã phóng to và nhìn vào bức tranh toàn cục.
Và bức tranh là thế này: các cuộc bầu cử nên có tính kiểm tra.
Các cử chi nên có khả năng kiểm tra các lá phiếu của họ có được kiểm chính xác, mà không làm hỏng tính bí mật trong bầu cử, điều đó rất quan trọng.
Và đó là phần khó khăn.
Làm sao chúng ta có thể tạo ra một hệ thống bầu cử có khả năng kiểm tra một cách toàn diện, trong khi vẫn giữ được tính bí mật của các lá phiếu?
Cách chúng tôi đưa ra là sử dụng máy tính, nhưng không phụ thuộc vào chúng.
Và bí mật chính là lá phiếu bầu.
Và nếu bạn quan sát những chiếc phiếu bầu này, bạn có thể nhận ra rằng danh sách các ứng cử viên là theo một thứ tự khác nhau trên mỗi một chiếc.
Và có nghĩa là, nếu bạn đánh dấu lựa chọn của bạn trên một trong số chúng và sau đó bỏ đi danh sách ứng cử viên, Tôi sẽ không thể dựa trên phần còn lại để nói lên lá phiếu của bạn cho ai.
Và trên mỗi tờ phiếu kín có giá trị bảo mật này trong dạng của mã số kẻ sọc 2 chiều này nằm bên phải.
Và có một số mật mã phức tạp trong đó, nhưng điều không phức tạp là bỏ phiếu với một trong những mẫu này.
Vì vậy chúng ta có thể dùng máy tính để thực hiện tất cả những mật mã phức tạp này cho chúng ta, và sau đó chúng ta sẽ sử dụng giấy tờ để kiểm chứng.
Vì vậy đây là cách bạn bỏ phiếu.
Bạn lấy một trong số những mẫu phiếu kín một cách ngẫu nhiên, và bạn vào trong phòng bỏ phiếu, và bạn đánh dấu lựa chọn của bạn, và bạn xé theo đường đục lỗ này.
Và bạn xé thành mảnh danh sách ứng cử viên.
Và phần nhỏ còn lại, với đánh dấu của bạn, đây là mật mã bỏ phiếu của bạn.
Vì vậy bạn bảo nhân viên phòng phiếu scan lại mật mã bỏ phiếu của bạn.
Và vì nó được mã hóa, nó có thể được gửi, lưu giữ và kiểm tra ở trung tâm và được hiển thị trên trang web cho bất cứ ai cũng có thể thấy, trong đó có bạn.
Vì vậy bạn cầm tờ mật mã bỏ phiếu này về nhà như là giấy biên nhận.
Và sau khi cuộc bầu cử hoàn thành, bạn có thể kiểm tra lá phiếu của bạn đã được kiểm hay chưa bằng cách so sánh giấy biên nhận của bạn với lá phiếu trên website.
Và nhớ rằng, lá phiếu được mã hóa từ thời điểm bạn rời khỏi phòng bỏ phiếu, do đó, trong thực tế, nhân viên bầu cử muốn tìm hiểu bạn bỏ phiếu cho ai, họ sẽ không thể thực hiện được.
Nếu chính phủ muốn tìm hiểu bạn bỏ phiếu cho ai, họ sẽ không thể thực hiện được.
Không harker nào có thể đột nhập và tìm được bạn bỏ phiếu cho ai.
Không hacker nào có thể đột nhập và thay đổi lá phiếu của bạn, bỏi vì sau đó chúng sẽ không thể ghép được với giấy biên nhận của bạn.
Các lá phiếu không thể mất, bởi vì sau đó bạn sẽ không thể tìm thấy phiếu của bạn khi bạn tìm kiếm nó.
Nhưng sự bầu cử kỳ diệu không dừng lại ở đó.
Thay vào đó, chúng ta muốn thực hiện tòa bộ quy trình trong suốt mà các phương tiện truyền thông và các nhà quan sát quốc tế và bất cứ ai muốn đều có thể tải về tất cả dữ liệu bầu cử và thực hiện tự kiểm phiếu.
Họ có thể kiểm tra tất cả lá phiếu đã được kiểm chính xác chưa.
Họ có thể kiểm tra kết quả được thông báo của cuộc bầu cử có là kết quả chính xác không.
Và đây là các cuộc bầu cử bởi mọi người, cho mọi người,
vì vậy bước tiếp theo cho nền dân chủ của chúng ta là trong suốt và bầu cử có thể kiểm tra được.
Cảm ơn.
(Vỗ tay)
Tôi cho rằng câu chuyện phải bắt đầu có lẽ là vào những năm 1960, khi tôi lên bảy hay tám tuổi, tôi xem các phim tài liệu của Jacques Cousteau trong phòng khách trong khi đeo mặt nạ bơi và đôi chân vịt.
Sau mỗi tập phim, tôi đều phải chạy vào bồn tắm vừa bơi trong bồn vừa nhìn nhìn lỗ thoát nước, bởi vì không phải ở đấy thì còn gì đáng nhìn hơn nữa chứ?
Cho đến khi tôi bước sang tuổi 16, tôi đã theo đuổi ngành đại dương học, khám phá và lặn và sống trong môi trường dưới nước, như ở đây, ngoại vi quần đảo Florida Keys, trong tổng cộng 30 ngày.
Brian Skerry đã chụp những tấm hình này.
Cảm ơn Brian. Và tôi đã lặn xuống những độ sâu mà con người ta có thể chịu được ở khắp các đại dương trên hành tinh
và đây là một trong những tàu ngầm có thể lặn sâu nhất thế giới, được điều hành bởi chính phủ Nhật Bản.
Sylvia Earle và tôi đã tham gia chuyến thám hiểm trên con tàu này 20 năm trước, ở Nhật Bản.
Tôi đã lặn xuống độ sâu gần 5500 m, tới một khu vực mà tôi đã nghĩ sẽ là vùng bảo tồn nguyên vẹn của đáy biển.
Nhưng khi tới đó, tôi tìm thấy rất nhiều túi nilon và các loại rác khác.
Đó thực sự là bước ngoặt của đời tôi, khi tôi bắt đầu nhận ra rằng tôi không thể chỉ lấy làm vui mà nghiên cứu và khám phá;
tôi cần đặt nó trong một bối cảnh.
Tôi cần hướng tới các mục tiêu bảo tồn.
Vì vậy tôi bắt đầu làm việc với tạp chí National Geographic Society cùng các báo khác và dẫn các cuộc thám hiểm tới Nam Cực.
Tôi đã dẫn ba cuộc thám hiểm lặn tới Nam Cực.
Chuyến đi 10 năm trước có ảnh hưởng sâu sắc khi chúng tôi khám phá ra núi băng lớn, kí hiệu B-15, núi băng trôi lớn nhất trong lịch sử, đã vỡ khỏi khối băng Nam Cực.
Và chúng tôi đã phát triển công nghệ để lặn vào bên trong và bên dưới núi băng ấy, kỹ thuật này tương tự các tấm đệm nhiệt trên thận của chúng ta với một bình ắc quy có thể kéo đi được, nhờ đó, giống như dòng máu chảy qua thận, nó sẽ trở nên ấm hơn trước khi quay trở lại mạch máu.
Nhưng sau ba chuyến đi tới Nam Cực, tôi quyết định rằng có lẽ nên làm việc trong vùng nước ấm thì hơn.
Và cùng năm đó, cách đây 10 năm, tôi đi về hướng bắc, tới Quần đảo Phượng hoàng.